Page 143 - Một Số Phong Tục Tập Quán
P. 143

bản, hồn mường và gây tâm trạng hoảng loạn cho
       cả  cộng  đồng...  Âm  vang  của  chiêng,  trông  chứa
       đựng  sự  linh  thiêng,  thần bí và  vì  thê  hội chiêng
       trông gắn liền vói vô số những hiện tượng văn hoá
       và ý niệm của cộng đồng.
           Đến  với  Tây  Nguyên  là  đến  với  thế giối  cồng
       chiêng.  Tiếng chiêng  đã  ngấm  vào  máu  thịt  người
       Tây  Nguyên  từ khi chào  đòi.  Người  nọ  truyền cho

       người  kia,  cha  truyền  con  nối.  Người  ta  có  cảm
       nhận  đã  là  một  người  đàn  ông Tây  Nguyên  thì  ai
       cũng  đánh  được  chiêng.  Gần  như  một  quy  định,
       ngưồi  phụ  nữ  không  được  đánh  chiêng,  ngay  cả
       việc  sò  vào  chiêng  cũng  là  điều  nên  tránh.  Người
       Tây  Nguyên  bảo  nhau  rằng,  phụ  nữ  chạm  vào
       chiêng  thì  vú  sẽ  dài  như  quả  mướp.  Những  ngày
       "thấy tháng", phụ nữ không được đi ngang qua chỗ
       cất  giữ  chiêng.  Các  nhạc  khí khác  như đàn goong
       (đàn  tre),  đàn  tơ-rưng,  đàn  kơ-ni,  đàn  đing-dek
       (ô"ng  thổi  kết  từ cây  trúc)...  thì  không có  một  điều
       kiêng kỵ nào.  Chiêng,  nhất là  chiêng A-rap,  khác
       nhạc  khí hiện  đại  là  không thể  sử  dụng thoải  mái
       được. Khi có việc to tát của làng như tổ chức Pơ-thi,
       khi có người chết thì tiếng chiêng A-rap mới được

       ngân  lên.  Nếu  nhà  nào  chỉnh  chiêng  A-rap  thì
       phải báo cho làng biết để tránh sự ngộ nhận.
           Có  thể  nói  nhạc  khí  dân  gian  của  các  dân  tộc
       Việt  Nam  rất  phong  phú  về  loại  hình,  kiểu  dáng,

       chất  liệu.  Điều  này  nói  lên  trình  độ  thẩm  âm  và


        142
   138   139   140   141   142   143   144   145   146   147   148