Page 149 - Một Số Phong Tục Tập Quán
P. 149

này  cũng  là  chiều  bay  của  Chim  Lạc  trên  trốhg
        đồng Ngọc Lũ.

            Chiêng nằm trong loại nhạc khí từ khi sinh ra
        đã  mang  tập  tính  cộng  đồng.  Rồi  đến  khi  trình
        diễn, buổi nào cũng đông như hội.  Khi người đánh
        chiêng  mệt  quá  thì  trao  chiêng  cho  ngưòi  quen
        biết.  Người  đứng xem,  kể cả  du  khách  trong  nước
        và ngoài nưóc, bị lôi cuốh, hứng lên cũng chen vào
        múa. Thế là, chỉ qua mấy bước chân, tất cả đã hóa
        thành  nghệ  sĩ.  Trong  trình  diễn  cồng  chiêng,
        không  có  quy  định  ai  là  người  diễn,  ai  là  ngưòi
        xem. Không gian trình diễn thật bát ngát, có cả cái
        nắng  chói  chang  và  cái  gió  lồng  lộng  của  cao
        nguyên. UNESCO gọi là "không gian văn hóa cồng
        chiêng"  thật  đúng  nghĩa.  Và  hình  như  nó  cũng
        được gỢi ra từ đặc điểm này.


                              2.  Đàn tre


            Người Ba-na có cây đàn tre  (tiếng Ba-na  gọi là
        tinh  nĩnh  kơ-ram).  Hộp  cộng  âm  của  cây  đàn  này
        là  một  gióng  tre  dài,  to  và  già  để  nguyên  hai  đốt.
        Gióng  tre  được  tưóc  bớt  cật  để  lại  một  lóp  mỏng
        tang như trốhg.  Người ta  dùng dao thật sắc khoét
        một  phần  thân  tre.  vết khoét  dài  theo  chiều  dài
        gióng tre, cách hai mấu tre một đoạn chừng hai đốt
        ngón tay.

            Một  đầu  đốt  tre  được  dùi  một lỗ  nhỏ  rồi  dùng
        một  mẩu  gỗ  thuôn  dài  như  ngón  tay  nút  lại.  Đây



        148
   144   145   146   147   148   149   150   151   152   153   154