Page 197 - Lý Thường Kiệt
P. 197
Chương XI
HÒA VÀ HÒA BÌNH
1. Tránh phục binh: trận Đâu Đỉnh
Chiếm xong huyện Quang Lang, Quách Quỳ định kéo quân thẳng
xuống Lạng Châu.
Đường thẳng là đường từ ô n Châu đến phủ Lạng Thương ngày nay.
Đường rất hiểm trở. Hai bên toàn rừng núi. Phía đông có dãy núi rừng man
mác chạy dài qua châu Tô Mậu đến bờ bể. Phía tây, có núi đá rất cheo leo,
bao trùm một vùng rất rộng, mà nay gọi là núi Cai Kinh, hay đúng hơn, là
núi Bắc Sơn. Núi toàn đá lèn lởm chởm tràn về phía tây đến sông Phú
Lương, thuộc Thái Nguyên ngày nay.
Trong núi, có một vài lối đường hẹp, ngoặt ngoèo. Không quen đường
thì khó dò ra được.
Đường chính phải qua ải Chi Lăng, mà sách TB chép tên là ải Giáp Khẩu.
Ngoài đường chính ấy, còn có một đường vành xa về phía tây, qua xã Bình
Gia, châu Vạn Nhai rồi đến Phú Lương (V/1); và có một lối tắt trong núi, qua
xã Vạn Linh. Đường cuối này, tuy hẹp nhưng cũng khá ngắn.
Ải Chi Lãng đã làm cho quân Tống, khi sang đánh Lê Hoàn, bị một
phen thất bại. Đại tướng Hầu Nhân Bảo đã bỏ mình vì phục binh của Lê đặt
ở đó.
Lần này, Lý Thường Kiệt cũng đặt nhiều quân lính nấp hai bên cửa ải
để đợi quân Tống.
Quách Quỳ dò biết, không dám đưa quân qua ải. Nhưng bấy giờ đại
quân Tống đã dồn vào chỗ đường độc đạo, như nước chảy vào khe hẹp;
nên Quỳ phải tìm đường qua. Quỳ sai tướng tiền phong Tu Kỷ đem quân
vòng quanh về phía tây.
207