Page 276 - Lịch Sử Văn Minh Thế Giới
P. 276
Êpiquya cũng cho rằng vũ trụ là do vật chất tạo thành mà
phần tử nhỏ nhất là nguyên tử. Nguyên tử không những lớn bé
và hình dáng khác nhau mà trọng lƣợng cũng khác nhau. Tuy
vậy ông không hoàn toàn phủ nhận thần, mà cho rằng thần là
một thực thể hạnh phúc và bất hủ. Chỉ có điều ông cho rằng thần
không hề quan tâm đến cuộc sống của con ngƣời ở trần gian.
Về nhận thức luận, Êpiquya cho rằng cảm tính là nguồn gốc
thật sự của nhận thức, do vậy bản thân cảm giác không có sai
lầm. Sai lầm là do sự giải thích và phán đoán của con ngƣời đối
với cảm giác.
Về thái độ chính trị, ông cho rằng nhà nƣớc là nguồn gốc
của mọi sự bất hạnh và bất mãn của con ngƣời, vì vậy ông
khuyên mọi ngƣời nên sống ẩn dật.
Kế thừa triết học Hy Lạp, đến thế kỉ I TCN, triết học La Mã
cũng tƣơng đối phát triển. Nhà triết học duy vật xuất sắc nhất
của La Mã là Lucrêtiút (98 - 54 TCN).
Tác phẩm duy nhất mà ông để lại là tập thơ chƣa hoàn thành
Bàn về bản chất của sự vật. Quan điểm triết học của ông chủ yếu
là thừa kế quan điểm của Êpiquya. Ông chống lại quan điểm triết
học của tôn giáo, bác bỏ quan niệm mê tín vào thần thánh, cho
rằng con ngƣời cũng nhƣ muôn sinh vật không phải do thần
thánh sinh ra mà do nguyên tử tạo thành.
Ông cho rằng vật chất có tính bảo toàn vĩnh cửu, không thể
bị tiêu hủy hoàn toàn mà chỉ có những hiện tƣợng tan rã của
những vật thể mà thôi. Vật chất lại luôn luôn vận động theo
những quy luật nội tại của nó. Hồn và tinh thần của con ngƣời
cũng là vật chất do nguyên tử tạo thành. Hồn và tinh thần gắn
chặt với cơ thể con ngƣời, khi cơ thể con ngƣời tan rã thì hồn và
tinh thần cũng tan rã và trở về trạng thái nguyên tử.