Page 255 - Lịch Sử Văn Minh Thế Giới
P. 255
Mêđê bị giày vò bởi những tình cảm mâu thuẫn: một bên là
lòng ghen tuông và sự thù ghét với tất cả những gì thuộc về
người chồng phụ bạc, một bên là tình thương sâu sắc đối
với con. Mêđê nói:
...Khi mà hai đứa con không còn nữa
Mẹ sống cuộc đời cay đắng khổ đau
Các con sẽ sang một thế giới khác, và còn đâu
Đôi mắt đáng yêu để nhìn mẹ nữa!
…………………
Này con sen, ta không thể. Thôi đi ta không thể
Ta bỏ hẳn âm mưu. Ta sẽ đem lũ trẻ đi xa
Việc gì phải dùng sự bất hạnh của chúng để làm khổ bố
chúng?
Vì như thế sẽ tăng gấp đôi sự bất hạnh của ta
Ta quyết không! Hãy cút đi hỡi lòng tàn nhẫn.
Nhưng ngay lúc đó, lòng căm giận vì cơn ghen lại nổi
lên. Mêđê điên cuồng, muốn tự tay giết chết con mình:
Chúng nó phải chết, nếu đã là tất yếu
Thế thì ta, kẻ đã cho chúng cuộc đời
Sẽ tự tay ta giết chết chúng.
Tất cả đều do số phận khiến xui.
…………………
Ôi! Chúc các con được tốt lành
Nhưng là ở thế giới bên kia.
Cha các con đã cướp mất hạnh phúc của các con...
Sự căm phẫn đã chi phối đầu óc tỉnh táo. Đó là cội nguồn sự
bất hạnh lớn của ngƣời đời.