Page 236 - Lịch Sử Văn Minh Thế Giới
P. 236
Sau khi Xêda chết ít lâu, năm 43 TCN, ở La Mã lại xuất
hiện chính quyền tay ba lần thứ hai. Đó là Antôniút, Lêpiđút và
Ôctavianút. Chẳng bao lâu Lêpiđút bị tƣớc quyền lực, Antôniút
kết hôn với nữ hoàng Clêôpát, do vậy toàn bộ quyền hành ở La
Mã thuộc về Ôctavianút. Năm 30 TCN, Ôctavianút tuyên chiến
với Clêôpát. Bị thất bại, Antôniút và Clêôpát phải tự tử.
Năm 29 TCN, Ôctavianút trở về La Mã và trở thành kẻ
thống trị duy nhất của toàn đế quốc. Mặc dầu chƣa xƣng hoàng
đế nhƣng ông đƣợc tôn làm nguyên thủ, đƣợc dâng danh hiệu
Ôgút (Auguste) nghĩa là đấng chí tôn và đƣợc tặng nhiều danh
hiệu cao quý khác. Nhƣ vậy, Ôctavianút thực chất đã trở thành
một hoàng đế và La Mã tuy vẫn khoác cái áo ngoài của chế độ
cộng hòa nhƣng thực chất đã chuyển sang chế độ quân chủ
chuyên chế.
+ Sự suy vong của đế quốc La Mã.
Đến thời quân chủ, chế độ nô lệ ở La Mã ngày càng khủng
hoảng trầm trọng. Để khắc phục tình trạng đố, giai cấp địa chủ
chủ nô phải thay đổi cách bóc lột: họ đem ruộng đất chia cho
ngƣời lao động nông nghiệp để thu địa tô. Việc đó dẫn tới sự ra
đời của một tầng lớp xã hội mới gọi là lệ nông - tiền thân của
nông nô thời trung đại sau này.
Đến thế kỉ III, công thƣơng nghiệp phát triển một thời cũng
nhanh chóng suy sụp, cƣ dân thành thị giảm sút, thành thị trở
nên điêu tàn, mối liên hệ kinh tế giữa các nơi của đế quốc không
còn chặt chẽ nữa. Trong hoàn cảnh đó, do miền Đông nhờ sự
liên hệ với các nƣớc phƣơng Đông, kinh tế còn có thể phát triển
thuận lợi hơn ở miền Tây, nên năm 330, hoàng đế Cônxtantinút
đã rời đô sang Cônxtantinốplơ ở phía Đông. Năm 395, hoàng đế
Têôđôdiút chia đế quốc thành hai nƣớc: đế quốc Đông La Mã