Page 84 - Làng Tây Hồ - Phủ Tây Hồ
P. 84
76 Làng Tây Hồ - Phủ Tây Hồ
Hai vỢ chồng hàn huyên đến canh năm thì Tiên
Chúa cưỡi mây mà đi. Một thời gian sau, những
ngUÒi thân của Tiên Chúa lần lượt qua đòi. Các
con của Tiên Chúa cũng đã lớn khôn, không còn
vưóng bận gì, Tiên Chúa tự do tự tại, đi chu du
khắp non xanh núi biếc, viếng thăm các chùa quán,
danh lam thắng tích.
Một hôm Tiên Chúa viếng thăm một ngôi chùa
cổ trên đất Lạng Sơn. Ngôi chùa nằm trong rừng,
bốn bề thông tùng xanh tươi, không một bóng
người. Tiên Chúa tức cảnh vừa đàn vừa hát:
Mây trắng lững lò núi cao vòi!
Chim từng đôi hề bay ngang tròi...
Bỗng từ con đường hẻm trong rừng có tiếng
hát đối:
Rừng rậm bốh bề sơn nữ ơi!
Người ở trên núi tiên dạo chơi.
Tiên Chúa nhìn ra thì thấy một viên quan trẻ
tuổi chít khăn nhà Nho, mặc áo rộng, cưỡi ngựa tốt
và có mấy chục lực sĩ đi theo, phía trước có cờ tiết.
Biết ngay là đoàn sứ bộ sang Bắc quốc.
Tiên Chúa đã cùng với sứ giả thi lễ hát đổĩ, sau
một hồi bỗng không thấy Tiên Chúa đâu, sứ giả liền
đi tìm khắp chùa nhưng chỉ thấy một cây gỗ nằm
ngang đường, trên đề chữ ;í^-(mộc) và lò mò bốh
chữ líp ơ ^ ì {Mão Khẩu Công chúa).
Người đi theo đoàn sứ bộ liền hỏi Chánh sứ