Page 223 - Huế Trong Tôi
P. 223
xâm lược Pháp, chẳng may bị giặc vây bắt trong lúc đang
bị bệnh nặng, sau đó đưa về giam trong nhà lao Kinh
thành Huế, rồi qua đời tại đầy vào cuối năm 1889.
Bài 1:
"Tiếng pháo lưa thưa mõ trống nhiều,
Cửa thành đêm lại rộn kèn kêu.
Thương đời nên đọc bài thơ "Cỏ"\
Chúc thọ hiềm khan chén rượu "Tiên"^.
Ngày tháng đã không theo Hạ chính^,
Dư đổ đâu nữa hiến Chu triều*.
Công đường riêng cửa nhà vô sự,
Vui vẻ sinh ca tiếng dập dìu ".
(Dịch từ nguyên văn chữ Hán)
Ngày Tết, bị giam cầm trong ngục tô'i, ông chỉ biết đến
Tết qua tiếng pháo, tiếng trông, tiếng còi, đặc biệt là tiêhg
kèn của kẻ thù thổi rộn lên ngoài cửa thành. Đâ't nước đã
nằm dưới gót giày đữứi của giặc, còn đâu cảnh vui Xuân
với rượu ngon và tho hay. Noi công đường của bọn quan
lại tay sai của giặc giờ đây chẳng có việc gì làm, mà chi
biết lấy tiếng sáo, tiếng tiêu để mua vui, tự huyễn hoặc
mình trong cảnh thái bình giả tạo!
1. Liên hệ với việc giặc Pháp đã đánh chiếm nước ta.
2. Ý nói chưa có biện pháp để đánh thắng giặc, khôi phục đất
đai đã bị giặc chiếm.
3. Ý nói nước đã mất, lịch của nhà vua cũng thay đổi.
4. Nước đã mâ't, đâu còn đâ't đai nữa.
222