Page 179 - Huế Trong Tôi
P. 179

Thế mà  trước sau,  tất  cả  các  đề nghị  đó - những bản
        đề nghị có thể nói được viết bằng máu và nước mắt, bản
        đề nghị cuối  cùng được ông viết ngay trên giường bệnh,
        đều vấp phải sự thờ ơ lãnh đạm từ vua Tự Đức xuống tới
        các quan lại trong triều ngoài nội. Thậm chí trước thái độ
        kiên  trì  của  Nguyễn  Trường  Tộ,  vua  Tự  Đức  có  lần  nổi
        nóng,  đã  có  lời  quở  trách  Nguyễn  Trường  Tộ  vừa  chủ
        quan vừa thiển cận,  "quá tm vào những điều y đề nghị...
        Tại  sao  lại  thúc  giục  nhiều  đến  thế,  khi  mà  các  phương
        pháp cũ của Trẫm đã râ't đủ để điều khiển quốc gia rổi?"k

        Đến Nguyễn Trường Tộ là một người nổi  tiếng học  giỏi,
        từng  có  cơ hội  đi  ra  nước  ngoài  tham  quan  học  hỏi,  lại
        được  giới  chírửì  trị  và  giáo  hội  Thiên  Chúa  giáo  muôh
        dùng,  thế mà  còn bị  triều  đình  Tự Đức  coi  thường,  xem
        khmh như vậy thì việc cự tuyệt những đề nghị vào tháng
        11-1886  cũng  không  kém  phần  thiêt  thực  của  một  giáo
        dân bình thường là Đừih Văn Điền ở huyện Yên Mô (Ninh
        Bình) như đặt Nha Đmh điền để khai khẩn ruộng hoang,
        khai  các  mỏ,  đóng  hỏa  thuyền,  dựa  vào  người  phương
        Tây  để lập  các  kho bình  chuẩn  ở  các  nước  để lưu  thông
        hàng  hóa,  của  cải  cho  nhân  dân,  tự  do  dạy  và  học binh
        thư, bmh pháp, luyện tập quân binh, thưởng phạt nghiêm
        minh, có chừih sách thích họp đối vód thương bừửi và gia

        đmh  tử sĩ...  cũng là  điều hiển nhiên mà  thôi!  Lúc còn có



            1.  Nguyễn Trường Tộ:  Nhà ái quốc sáng suôi  (Nguyễn Trường
        Tộ  patriou  éclairé),  Họa  báo  Đông  Dưcmg  (Indochine)  số ra  ngày
        19-10-1944, tr. 22.

                                                               177
   174   175   176   177   178   179   180   181   182   183   184