Page 152 - Hỏi Đáp Về Quyền Con Người
P. 152
bạo, vô nhân đạo*. Theo ủy ban, không cần thiết phải đưa
ra các tiêu chí để phân biệt hành động tra tấn và hành
động đổi’ xử, trừng phạt tàn bạo, vô nhân đạo hay hạ nhụ(f
vì chúng chỉ khác nhau về mức độ. ủy ban cho rằng, việc
kéo dài thòi gian biệt giam hoặc tù giam một người, kể cả
những người đã bị kết án tử hình mà không có lý do chính
đáng cũng bị coi là hành động tra tấn, đối xử hay trừng
phạt tàn bạo, vô nhân đạo®.
Liên quan đến quyền này, trong pháp luật 'Việt Nam,
Điểu 20 Hiến pháp năm 2013, Điểu 32, 37 Bộ luật dân sự
năm 2005, các điều 6, 7, 9 Bộ luật tố tụng hình sự năm
2003 và các Chương XII, XXII, Bộ luật hình sự năm 1999
sửa đổi, bổ sung năm 2009 đã xác lập một khuôn khổ pháp
lý để ngăn chặn và trừng trị những hành vi tra tấn, đốì
xử hay trừng phạt tàn ác, vô nhân đạo hay bị hạ nhục. Cụ
thể, Điều 6 Bộ luật tố tụng hình sự năm 2003 quy định:
“Nghiêm cấm mọi hình thức truy bức, nhục hình”. Bộ luật
hình sự năm 1999 sửa đổi, bổ sung năm 2009 bao gồm các
Tội dùng nhục hình (Điều 298) và Tội bức cung (Điều 299)
có ý nghĩa trực tiếp trong việc bảo đảm quyền không bị tra
tấn và nhục hình trong hoạt động tố tụng. Ngoài ra, các văn
1. Úy ban Nhân quyền của Liên hỢp quốc, Bình luận chung sô'20,
đoạn 5.
2. ủy ban Nhân quyền của Liên hỢp quốc, Bình luận chung sô'20,
đoạn 5. Mặc dù vậy, trong một số nghiên cứu, và cả trong một sô' kết luận
đưa ra bởi Tòa án châu Âu về quyền con người, người ta đã cố gắng phân
biệt giữa hành động tra tấn và các hành động đốĩ xử, trừng phạt tàn bạo,
vô nhân đạo hay hạ nhục.
3. Úy ban Nhân quyền của Liên hỢp quốc, Bình luận chung sô'20,
đoạn 6.
152