Page 12 - Hai Bà Trưng
P. 12
mẹ mà không biết có cha thì gọi mẹ là tổ, thì có hại gì.
Tôi dám chủ trương thuyết ấy, có hai lẽ:
1. Theo về lịch sử học - Xem lịch sử nước ta, bắt đầu
mở sách, từ Hồng Bàng kỷ cho đến nội thuộc Đông Hán
kỷ, chẳng thấy một người nào thật họ thật tên mà rành
rành là người nước Việt Nam ta. Duy đến Trưng Nữ
vương mới thấy có ba chữ tên thật mà rành rành là
người nưốc Việt Nam ta, thế thì tổ loài người Việt Nam
ta, chẳng phải là bà Trưng Nữ vương thời còn ai nữa?
Nếu các nhà học lịch sử ta có tìm tòi lục soát mà thấy
đưỢc trước bà Trưng Nữ vương còn có người nào chần
đích là người nước Việt Nam ta, thì tôi xin nhận tôi là
người thất thiệt.
2. Theo về nhân loại tăm lý học - Hễ tâm lý loài
người, trưốc hết ai cũng quý trọng yêu mến một người,
tất là người sinh đẻ mình, tức là cha mẹ, hoặc là người
có công đức to lớn với chúng ta, mới khiến cho chúng ta
yêu mến nhắc nhở. Thử nghĩ hơn một nghìn năm ở trong
lịch sử, đến bà Trưng Nữ vương, mới thấy có một người
bắt đầu chống cự với nước Tàu, mà khiến cho chúng ta
được cái vinh dự độc lập. Từ đó sắp đi, noi theo bà mới có
Triệu Quang Phục, Lý Bí, Ngô Vương Quyền, Trần
Hưng Đạo, Lê Lợi mà nước ta mới có chủ quvền một
nước, thay hẳn cái tên đầu mục, tù trưởng mà thành ra
một danh hiệu quốc vương. Thế thời truy nguyên ra
không phải bà Trưng đẻ ra các bậc anh hùng ấy sao?
Không phải là người có công đức to lớn với nước ta sao?
Than ôi! Gần hai ngàn năm nay, bưng bít ở trong
rừng thần non quỷ của người nưởc Tàu, giày đạp ở dưối
13