Page 198 - Giới Thiệu Thị Trường Hoa Kỳ
P. 198

Trang phục

               Ngoài  xã  hội,  nhìn  chung,  người  Mỹ  mặc  rất  thoải  mái,
          không cầu kỳ và không quan tâm nhiều đến cách ăn mặc của người
          khác. Trên đường phố, đôi khi rất khó có thể phân biệt đẳng cấp,
          địa vị xã hội hoặc nghề nghiệp dựa vào quần áo bề ngoài. Nữ nhân
          viên bán hàng tại một siêu thị có thể mặc đẹp và đắt tiền hơn một
          nữ luật sư giỏi có mức lương cao hơn gấp nhiều lần.

               Tuy nhiên, trong công sở, tại các hội nghị, hội thảo, tiệc và
          các cuộc tiếp khách các doanh nhân Mỹ cũng mặc chỉnh tề và đẹp
          như  ở  các  nước  khác.  Khách  đến  thăm  và  làm  việc  thường  mặc
          com-lê thẫm màu và  cravát.  Mùa hè, mùa xuân, hoặc những dịp
          không trang trọng lắm có thể mặc com-lê sáng màu. Doanh nhân
          nữ cũng thường mặc com-lê với màu sắc đa dạng hơn so với nam
          giới. Mặc gọn gàng và chỉnh tề quan trọng hơn là kiểu cách. Một số
          thương nhân dùng chất lượng giầy và đồng hồ đeo tay để thể hiện
          mình. Thứ Sáu hàng tuần thường là ngày người Mỹ ăn mặc ít nghi
          lễ nhất tại các công sở. Mặc dù nhìn chung người Mỹ không cầu kỳ
          trong ăn mặc nhưng nếu một doanh nhân đến giao dịch mặc một bộ
          com-lê quá cũ hoặc nhàu nhĩ chắc chắn sẽ tạo ấn tượng ban đầu
          không hay đối với đối tác.

               Nghi lễ xã giao
               Người Mỹ quan tâm nhiều đến nội  dung và hiệu quả công
          việc  hơn  là  nghi  lễ  xã  giao.  Họ  quan  tâm  nhiều  đến  năng  lực
          chuyên môn và khả năng quyết định vấn đề hơn là chức vụ hay tuổi
          tác của đối tác. Họ có thể cử một chuyên viên kỹ thuật trẻ đến gặp
          một lãnh đạo cấp cao của bên đối tác không phải vì coi thường đối
          tác mà bởi vì chuyên viên kỹ thuật trẻ đó là người nắm vững nhất
          về vấn đề cần trao đổi. Mặt khác, người Mỹ có thể bực mình nếu
          bên đối tác được đại diện bởi một cấp thấp hơn, nhưng không phải
          vì lý do họ bị coi thường mà vì lý do đại diện bên đối tác không đủ
          thẩm quyền quyết định vấn đề mà hai bên đang quan tâm.


                                        194
   193   194   195   196   197   198   199   200   201   202   203