Page 32 - Giao Thông Kỳ Diệu
P. 32
hai ngăn là ngăn trên và ngăn dưới. Ngăn dưới rỗng dùng làm buồng công tác, sau
khi đưa khí nén vào thải nước đi, có thể đê’ công nhân vào đó đào lớp cát chảy ở
đáy sông. Ngăn trên là “bờ vây”, bốn phía ngăn nước lại, ở giữa có thể đúc mố cầu
bằng bê tông. Cứ như vậy, ngăn dưới đào cát, ngăn trên đúc mố cầu, đến khi hết
cát và cái “hòm” ấy chìm xuống đến lớp đá cứng thì mố cầu cũng được đúc xong.
Khoảng trống ở buồng công tác sẽ được lấp kín bằng bê tông để thành bản đế của
mố cầu. Khi lắp dầm thép, ông cho dùng cách “chở nồi”, trước hết hãy lắp ghép
dầm thép của một vòm cẩu, sau đó chờ thuỷ triều dâng thì chờ đến giữa hai mố
cầu, đến lúc thuỷ triều xuống, cả khung dầm sẽ rơi xuống vị trí tương ứng của nó
trên mố cầu mà không cần đến thiết bị cẩu nâng cỡ lớn nữa lại tiện cho việc thao
tác cùng mọt lúc theo cách của Mao Dĩ Thăng đưa ra là ba hạng mục công trình bản
đáy, mố cầu, dầm thép “cùng thi cồng một lúc mà xong luôn một mạch”.
Cẩu xây xong mới thông xe được chừng hai tháng, chiều 16 tháng 11 năm
1937, một sĩ quan họ Đinh - giáo viên của trường công binh Nam Kinh đến văn
phòng của Ban xây dựng cầu tìm Mao Dĩ Thăng, đưa ra một tờ mật lệnh của
Chính quyền Nam Kinh về việc phá cầu. Trong mật lệnh nói rằng, quân Nhật áp
sát Hàng Châu, để để phòng quân địch qua sông, cần sớm phá bỏ cẩu. Vị sĩ quan
này còn báo cho Mao Dĩ Thăng về thuốc nổ, dây dẫn, kíp mìn cần cho việc phá
cẩu đểu được chở tới, để trên xe tải đỗ ngoài sân cơ quan kia rồi. Nhìn vẻ mặt
người sĩ quan và đọc tờ mật lệnh, Mao Dĩ Thăng cảm nhận hết tầm quan trọng
của sự việc, lập tức báo cáo ngay với chủ tịch tỉnh Chiết Giang bấy giờ là Chu Gia
Hoa. Chủ tịch Chu Giang Hoa cho rằng chiến sự còn cách Hàng Châu khá xa, phá
cầu lúc này e còn hơi sớm, hơn nữa việc rút khỏi Hàng Châu và chuyên chở vật tư
nhu yếu phẩm cho kháng chiến đểu phải qua cáu nên ông đã báo cáo tình hình
thực tế này với Chính phủ Nam Kinh. Mặt khác, ông vẫn lệnh cho Mao Dĩ Thăng
và người sĩ quan của trường công binh chuẩn bị phá cẩu. Lúc đó Mao Dĩ Thăng
hỏi vị sĩ quan kia; “Các anh tính phá cầu như thế nào?” Người sĩ quan trả lời rằng
phá dầm thép ở vòm cầu số 5 để rơi toàn bộ xuống sông. Mao Dĩ Thăng trầm
giọng nặng nề nói từng tiếng với người sĩ quan rằng: “Khi thiết kế cây cầu này, tôi
đã thiết kế cả chỗ đặt thuốc nổ phá cẩu rồi”. Ngay đêm hôm ấy, họ đã đặt thuốc
nổ kéo đến một căn phòng ở bờ phía Nam. Như vậy, chỉ cần ở đây đóng nguồn
điện là cầu sẽ lập tức bị phá gẫy.
33
GTKD