Page 122 - Đinh Tiên Hoàng
P. 122
Bố Hải Khẩu là ncã trống trải khó có thể phòng thủ khi bị
tấn công, Đinh liền bỏ Bố Hải Khẩu, kéo quân về Hoa Lư.
Nơi đây tuy chật hẹp nhưng thế đất hiểm, bốn mặt đều có
núi đá bao quanh, dựng đứng như bức trường thành, duy
nhất chỉ có một lối để ra vào, khiến tiến có thể công, thoái
có thể thủ đã được Đinh coi là đất căn bản để xây dựng lực
lượng và tính kế lâu dài. Nam Tấn vương Ngô Xương Văn
và Thiên Sách vương Ngô Xương Ngập (hai con của Ngô
vương Quyền) liền cất đại binh, thân chinh đến đánh. Ban
đầu vì thế còn yếu, Đinh sai con trưởng là Đinh Liễn sang
làm con tin để giảng hoà. Liễn đến, Văn và Ngập gọi Đinh
là giặc, kể tội Đinh manh tâm làm phản, xé bỏ thư nghị hoà
rồi giữ Liễn luôn ở trong quân. Đánh suốt hơn một tháng
trời vẫn không thắng nổi vì Đinh dựa vào địa thế hiểm trở,
cố thủ không ra, Văn và Ngập liền đem Liễn treo lên đầu
ngọn sào, dẫn ra trước quân, sai người bảo Đinh nếu
không chịu hàng thì sẽ giết Liễn. Đinh thản nhiên trả lời:
Tài trai đã quyết chí ở chỗ công danh, khi nào lại chịu bắt
chước lũ đàn bà, con trẻ! Rồi sai mấy chục tay cung nỏ
nhằm Liễn mà bắn. Văn và Ngập thấy thế, kinh hãi bảo
nhau: Ta làm thế là muốn lấy tình cốt nhục 'để buộc hắn
phải đầu hàng, nay hắn đã tàn nhẫn như vậy, thì dẫu có
giết con hắn đi cũng chẳng ích gì mà lại mang tiếng là giết
sứ giả! Bèn tha cho Liễn và rút quân về...
Vốn trọng võ hơn trọng văn, sau khi lấy được nước,
Đinh chủ trương dùng pháp trị chứ không dùng đức trị.
Trước sân điện, Đinh cho đặt những chiếc vạc lớn và cũi
nuôi hổ dữ. Nếu ai phạm pháp, bất kể nặng hay nhẹ, đều
phải chịu chung một hình phạt là bỏ vạc dầu hoặc ném vào
cũi cho hổ xé xác!
123