Page 118 - Đinh Tiên Hoàng
P. 118

tinh Quảng Đông (Trung Quốc). Năm 936, ông khởi binh
      chống lại triều Nam Tấn và trong một lần giao chiến, ông
      bị Lương Ngột, một viên tướng của nhà Nam Tấn lấy mất
      một tai (vì vậy, ông còn có biệt hiệu là Độc Nhĩ Vương),
      phải ôm đầu máu, dẫn tàn quân chạy sang Giao Chỉ, đến
      đất Đường Lâm, khuất thân theo phò Ngô Vương Quyền.
      Nhờ có nhiều  công lao,  được  nhà  Ngô  phong cho chức
      Chỉ huy sứ, cai quản cả một vùng Đỗ Động, Liệp Hạ (nay
      thuộc hai huyện Thanh Oai và Quốc Oai). Năm 965, hậu
      Ngô  Vương là  Ngô Xương Văn,  con Ngô Vương  Quyền
      mất.  Giao  Chỉ  đại  loạn!  Mười  hai  sứ  quân  nổi  lên,  mỗi
      người  hùng cứ một  phương, không ai  chịu  thống thuộc
      ai! Đỗ Cảnh Thạc xưng là Đỗ Cảnh Công, lấy luôn đất Đỗ
      Động và vùng Trại Quèn (tên nôm của thôn cổ Hiền) làm
      căn cứ, tạo thành thế ỷ dốc để khi lâm sự có thể ứng cứu
      lẫn  nhau,  chống lại  với các  sứ quân,  ông là  người  cuối
      cùng cầm cự được với Đinh Bộ Lĩnh. Sau đó, vì mắc phải
      kế nghi binh của họ Đinh,  trong một trận giao  tranh tại
      khu vực núi Tượng Linh, thuộc địa phận xã Hoàng Xá, Đỗ
      Cảnh Thạc bị trúng một mũi tên có tẩm thuốc độc, một
      người, một ngựa chạy được về đến chân núi'Sài Sơn (núi
      Thầy) thì mất, thọ 57 tuổi. Đó là ngày 8 tháng Giêng năm
      Mậu Thìn (968).
          Vì có nhiều ân  huệ với dân  từ khi còn giữ chức Chỉ
      huy sứ, nên sau khi mất, suốt một vùng thuộc quyền Đỗ
      Cảnh Thạc cai quản, không noi nào ngưòi dân không lập
      đền thờ ông.
          Đến đây, lịch sử mở ra một thời kỳ mới. Chính quyền
      về tay nhà Đinh. Đinh Bộ Lĩnh lên ngôi hoàng đế, tự xưng
      là Vạn Thắng Vương.  Đặt  tên nước là Đại cồ Việt (nước


                                                             119
   113   114   115   116   117   118   119   120   121   122   123