Page 91 - Các Thuốc Chống Dị Ứng
P. 91
(công cần thiết tạo ra sự hô hấp) và điều này tạo cơ sỏ lý luận
cho việc sử dụng theophylline trong điều trị bệnh nhân có bít
tắc đường hô hấp không hồi phục.
Có nhiều phỏng đoán về cơ chế tác động của theophylline.
Người ta cho rằng cơ chế gây giãn phế quản của theophylline
liên quan đến tác động ức chế thụ thể adenosine và ức chế
phoshodiesterase dẫn đến tăng cAMP. Tuy nhiên enprofylline,
một xanthine gây giãn phế quản tiềm năng lại không có tác
động ức chế thụ the adenosine, điều này đã phản bác lại quan
điểm cho rằng sự ức chế thụ thể adenosine là một trong các cơ
chế gây giãn phế quản. Enprofylline không có tác động lợi tiểu
và ở các nghiên cứu trên động vật, thuốc này ít gây tác động có
hại hơn lên hệ thần kinh trung ương và tim so với theophylline.
Điều này chứng tỏ rằng tính đối kháng với adenosine có thể liên
quan đến tác động lợi tiểu, tác động lên hệ thần kinh trung
ương và tim của theophylline nhưng không ảnh hưởng đến hoạt
tính gây giãn phế quản. Các nghiên cứu ngày nay trên động vật
đã chỉ ra rằng sự giãn phế quản và tác dụng phụ gây nôn được
gây ra bởi sự ức chế một phosphodiesterase đặc hiệu nhưng các
tác động phòng bệnh của theophylline (như làm giảm sự có thắt
phế quản do LTD4, FAF và các kháng nguyên dị ứng) lại được
gây ra bỏi một cơ chế khác vẫn chưa được xác định. Người ta
cũng cho rằng theophylline có thể còn tác động như một chất đốỉ
kháng prostaglandin, nhưng các tác động lên Ca2+ trong tế bào
và lên sự gắn kết của cAMP với protein cũng đã được mô tả.
Trên thực tế, người ta có thể chứng minh các tác động gây giãn
phế quản, kháng dị ứng và các kháng viêm của các xanthine,
các tác động này diễn ra thông qua nhiều cơ chế phân tử khác
nhau trong đó ít nhất có một cơ chế vẫn chưa được xác định.
III. PHARMACODYNAMICS
1. Sự hiệu quả
Người ta đã nhiều lần chứng tỏ rằng theophylline là một
loại thuốc hiệu quả trong điều trị duy trì bệnh hen mạn tính.
93