Page 350 - Các Thuốc Chống Dị Ứng
P. 350

tượng bị hen.  Chúng ta sẽ chỉ xem xét một sô " . Việc sử dụng các




                                       thuốc  giãn  phế  quản  kháng  cholinergic  trong  bệnh  hen  “ổn




                                       định” sẽ được xem xét đầu tiên.







                                                      So với placebo  (thuốc giả),  tất cả các thuôc kháng cholinergic




                                       làm  giãn  phê  quản  đáng  kể  như  được  chứng  minh  bằng  các




                                       thông sô" thông khí điển hình và bằng giảm các thể tích tĩnh của




                                       phổi (static lung volumes). Hầu hết các thuốc kháng cholinergic




                                       cũng  đã  được  so  sánh  với  một  loạt  các  thuốc  giãn  phế quản




                                       adrenergic và xanthine. Atropine sulfate, atropine methonitrate




                                       và iprtropium bromide khí dung ỏ các liều lượng “thông thường"




                                       hầu  như  đểu  có  hiệu  quả  ở  bệnh  nhân  hen  giống  với




                                       isoproterenol,  metaproterenol,  terbutaline  hoặc  albuterol




                                       (salbutamol) ỏ các liều thông thường. Một vân đề hay nảy sinh



                                       với các so sánh như vậy là ỏ chỗ các liều lượng tối đa của cả hai




                                       loại thuốc này ít khi được sử dụng.  Như vậy,  mặc dù các thông




                                       tin có được từ các so sánh có thể có ích trong lâm  sàng khi mà




                                       người ta sử dụng liều lượng tiêu chuẩn nhưng chúng không thể




                                       được coi là sự so sánh chắc chắn về hiệu quả. Ưltah và các đồng




                                       nghiệp đã tiếp cận vân đề này bằng cách cho các liều lượng liên




                                       tiếp albuterol (salbutamol) để đạt được tác động tốỉ đa và sau đó




                                       cho ipratropium; thuôc thứ hai này đã làm tăng thêm FEVX đã



                                       đạt  được  chỉ  bằng  một  mình  albuterol  mặc  dù  chỉ  tăng  thêm




                                       một  ít.  Khi  cho  các  liều  liên  tiếp  ipratropium  đầu  tiên  để đạt




                                       được  tác  động tốỉ  đa  sau  đó  cho  một  liều  albuterol  kết  quả là




                                       FEVi tăng lên thêm đang kể (hình- 5). Mặc dù có thể có nhiều lý




                                       giải về thí nghiệm thú vị này nhưng lý giải được ủng hộ nhiều




                                       nhất là sự bít tắc thông khí trong bệnh nhân hen là hệ quả của




                                       nhiều yếu tô" cùng tồn tại,  nhiều trong các yếu tô' này đáp ứng




                                       với điều trị bằng atropine trong khi đó chỉ có một sô yếu tô đáp




                                       ứng với  các thuốc kháng cholinergic.  Người ta cũng nhận thấy




                                       rằng FEV\ tăng lên nhiều hơn khi sử dụng một mình albuterol




                                       so với sử dụng một mình ipratropium.
























                                       352
   345   346   347   348   349   350   351   352   353   354   355