Page 204 - Các Thuốc Chống Dị Ứng
P. 204
hấp trên. Một sự kết hợp kháng histamine/ kháng xung huyết
không tạo ra ích lợi đáng kể ỏ trẻ em bị nhiễm trùng virus
đưòng hô hấp trên so với điều trị bằng placebo hoặc so với không
điều trị gì.
L Viêm tai giữa
Histamine có thể liên quan đến sinh bệnh học của viêm tai
giữa xuất tiết. Nồng độ histamine trong xuâ't tiết tai giữa táng
lên nhưng không tăng lên trong máu. Phản ứng của vòi nhĩ với
histamine, PGD2 và các chất trung gian khác đưa vào trong
mũi tăng lên ở những bệnh nhân có viêm mũi dị ứng so với
những đối tượng tình nguyện bình thưòng.
Mặc dù chỉ có một ít nghiên cứu ủng hộ tác dụng hữu ích
của các chất đối kháng ỈỈỊ lên chức năng vòi nhĩ, nhưng các
thuổc này, thường kết hợp với các đồng vận giao cảm, được kê
cho trẻ em viêm tai giữa tiết dịch hoặc viêm tai giữa cấp tính.
Viêm tai giữa tiết dịch có tỷ lệ tự khỏi cao. Trong một nghiên
cứu rộng rãi, có đổỉ chứng so sánh sự kết hợp chlorpheniramen-
pseudoephedrine với placebo ỏ những trẻ em viêm tai giữa tiết
dịch không bị dị ứng người ta thấy rằng không có sự khác biệt
về kết quả hai kiểu điều trị. Trong một nghiên cứu khác của chính
những nhà nghiên cứu trên ỏ trẻ em bị viêm tai giữa tiết dịch, người
ta bổ sung thêm sự kết hợp chlorphemramme/pseudoephedrine vào
một đợt điều trị amoxicillin 2 tuần nhưng cũng không đem lại
ưu điểm.
Trong viêm tai giữa cấp tính, vai trò của các chất đôi kháng
Hi như chlorpheniramen hoặc brompheniramine trong việc đẩy
nhanh sự thoái triển các triệu chứng hoặc trong việc ngăn chặn
sự phát triển viêm tai giữa tiết dịch kéo dài vẫn còn là đề tài
tranh cãi. Các nghiên cứu tiếp theo về các chất đổì kháng Hị
trong bệnh viêm tai giữa cần tập trung vào những bệnh nhân dị
ứng và vào vai trò của các chất đốỉ kháng Hi thế hệ hai trong
bệnh này.
206