Page 174 - Các Đại Công Thần Trong Lich Sử Việt Nam
P. 174

. Các đại cõng thẩn trong lịch sứ Việt Nam 175


        nguủi trong bốn  chục ngàn gia đình. Với  số người  Hoa kiều, cụ
        cho nhập hộ tịch, định cư lại và phân lập hai nhóm: /- Xã Thanh
        Hà tại Đông Phố thuộc Biên Trấn./- Xã Minh Huong tại Gia Định
        (Phiên Trấn).

            Định  mở thêm  chu  vi  lãnh thổ,  cụ  lại  xin  chiêu  mộ  thêm
        lưu  dân  từ  Bô'  Chính  (Quảng  Bình)  vào  khai  thác  các  miền
        hoang  vu  để  trồng  lúa,  lập  vườn,  chăn  nuôi...  Chẳng  bao  lâu,
        chốn  rìmg  sâu,  đồng  lầy  đã  biến  cải  thành  những  trang  trại
        đầy sinh khí hoạt động. Xã, Thôn, Ấp, Phố Phưòng, Gia cư mọc
        lên rất nhiều, làng mạc phì  nhiêu, phồn  phú.  Diện tích đất đai
        mớ rộng  có  hon  ngàn  dặm  vuông.  Cụ  cho  đo  đạc  phần  có  lợi
        tức để thu thuế tô,  thuế dung,  sổ đinh cũng như sổ điền được
        lập  ra  phân  minh.  Ngưòi  Đại  Việt,  người Trung  Hoa  đều  phải
        chịu đóng góp như nhau.  Cuối  năm  1698, cồng tác viên  mãn,
        cụ được Chúa cho quy hồi Binh Khưong dinh (Khánh Hòa).
           Bình  Chân  Lạp;  Qua  tháng  7  năm  Kỷ  Mão  (1699),  vua
        Chân  Lạp  là  Nặc  ông Thu  tạo  phản. Thống suất Nguyễn  Hữu
        Kính lại được triệu gọi cử binh đi đánh, Nặc ông Thu bỏ thành
        chạy  trốn.  Tháng  3  năm  Canh  Thìn,  con  là  Nặc  ông Yêm  mở
        cửa ra hàng, Kính vào thành vỗ an  Lạp dân. Tháng 4, Thu đến
        quy  thuận,  Kính  an  ủi,  cho  trở  về  Bích  Đôi  chiêu  tập  dân
        chúng. Một mặt, cụ cho mang sớ thắng trận về Phủ Chúa. Mặt
        khác,  cho  lịnh  rút quân  đến  đóng  tại  cồn  Cây Sao,  Châu  Tiểu
        Mộc (An Giang).
           Đến đêm  26 tháng 4, mưa gió nổi  lên đùng đùng, đất đầu
       cồn  lở sập,  tiếng  vang  như  sấm.  Trong  đêm,  ông  chiêm  bao
        thấy một ngưòi cao lón, mình  mặc áo gấm, tay cầm  búa vàng,
        mặt  đỏ  như son,  mày  râu  trắng  toát,  đến  truớc  mặt  nói  rằng:
        “Tuửng  quân  nên  về  gấp,  không  nên  lưu  lại  noi  ác  địa  nầy”.
       Ông  tỉnh  dậy,  ngẫm  nghĩ  lấy  làm  buồn,  nhưng  vì  việc  biên
        phòng  sắp  đặt  chưa  yên,  tàn  quân  của  giặc  còn  ẩn  phục  son
   169   170   171   172   173   174   175   176   177   178   179