Page 263 - Bí Quyết Thi Đậu THPT Quooac Gia Môn Văn
P. 263
ngày xưa, yêu thương kính mến của ngày xưa. Với người con trai cả, trước kia
đều vâng lời nghe theo ý kiến của Trương Ba nhưng hôm nay “anh đã quyết
định, dứt khoát sẽ bán khu vườn để có tiền mở thêm vốn liếng cửa hàng thịt”
dù Hồn Trương Ba không châ'p nhận. Và hình ảnh người cháu nội gái cũng
không thừa nhận ông nội của mình và lên án ông ấy thô bạo, tàn nhẫn, dẫm
nát cây côì trong vườn, phá hư cái diều của cu Tị rồi phẫn nộ thô't lên: ^Ông
xấu lắm, ác lắm! Cút đi! Lão đồ tể cút đi!" rồi lại nói tiếp: “Nếu ông nội tôi
hiện về được, hồn ông nội tôi sẽ bóp cổ ông”.
Nhận xét: Hàng loạt những dòng suy nghĩ từ những người thân trong gia
đình Hồn Trương Ba, ai ai cũng đều nghi ngờ, xa lạ, xem thường, họ không còn
quý mến, kính trọng, yêu thương một ông Trương Ba làm vườn như ngày xưa.
Như vậy, khi hai thực thể giữa người làm vườn biểu tượng cho cái đẹp lại xác
nhập vào cái xác tên đồ tể biểu tượng cho cái xấu, cái ác chứng tỏ con người
Trương Ba không còn nguyên vẹn, toàn vẹn của ngày xưa với “hồn nào xác nấy".
Chỉ còn người con dâu của Trương Ba có sự cảm thông, hiểu rõ nỗi đau khố của
bô’ chồng nhưng trong thâm tâm của người con dâu vẫn nghi ngờ con người
Trương Ba hiện nay. Người con dâu nói: “Thầy bảo con: Cái bên ngoài là không
đáng kể, chl có cái bên trong, nhưng thầy ơi, con sợ lắm, bởi con cảm thấy, đau
đớn thấy ... mỗi ngày thầy một đổi khác dần, mất mát dần, tất cả cứ như lệch
lạc, nhòa mờ dẩn đi, đến nỗi có lúc chính con cũng không nhận ra thầy nữa".
Lời tự bạch của người con dâu rất thật, cảm thông được nỗi khổ của bô’ chồng
khi đánh mất những gì tô’t đẹp của ngày xưa của sự hiền hậu, vui vẻ, tô’t lành
đâu còn nữa, rồi người con dâu lại nói: “Thầy ơi! làm sao, làm sao giữ dược thầy
ở lại, hiền hậu, vui vẻ, tốt lành như thầy của chúng con ngày xưa”. Hàng loạt
những suy nghĩ của người con dâu thấy rõ sự tha hóa, biến châ’t của Hồn Trương
Ba mỗi ngày mỗi rõ và làm sao tìm lại những gì tô’t đẹp của ông Trương Ba ngày
xưa, đó là nỗi đau đớn của Hồn Trương Ba từ phía gia đình là bị kịch tinh thần
đau đớn thứ hai của Hồn Trương Ba.
2. K hát vọng chính đánh của Hồn Trương Ba:
Hồn Trương Ba luôn luôn ray rứt dằn vặt với suy nghĩ “Không thể bên trong
một dằng, bên ngoài một nẻo được. Tôi muốn dược là tôi toàn vẹn” đó là khát
vọng chính đáng của Hồn Trương Ba là “hồn nào xác ấy” Rồi Hồn Trương Ba
mời Đê’ Thích về để tỏ bày. Hồn Trương Ba yêu cầu Đê’ Thích trả xác anh hàng
thịt lại và cho Trương Ba được chết vì Hồn Trương Ba nghĩ rằng: “Tôi đã chết
rồi, hãy để tôi chết hẳn”. Nhưng ý đồ của Đê Thích vẫn muôn Hồn Trương Ba
sông đế tiếp tục có người đánh cờ, có người khen mình là một tiên cờ “và người
trên trời dưới đất mới biết Đế Thích cao cờ như thê nào”“, rồi Đê Thích đề nghị
262