Page 151 - Bí Quyết Thi Đậu THPT Quooac Gia Môn Văn
P. 151
Nhấn mạnh: Nếu ai, dù là “anh hùng, danh nhân, Vua chúa, triều dại” rồi
theo bước đi của thời gian đến lúc phải chấm dứt, kết thúc nhưng hai tiếng
“Nhân Dân” vẫn mãi mãi trường tồn bất diệt như lời tỏ bày của nhà thơ Thanh
Thảo: “Và cứ thế nhân dân cao vòi vọi. Hơn cả những vi sao cô độc giữa trời”.
(Thanh Thảo)
III. PHẦN KẾT BÀI
1. v ề nghệ thuật: Đoạn thơ giàu tính tự sự, kết hợp những hình ảnh tiêu biểu
chọn lọc nhịp thơ dồn dập, mượn quá khứ để nói về hiện tại, đặc biệt với điệp từ,
đại nhân xưng “Họ” ...
2. về nội dung; Nhà thơ khắc họa hình tượng Đất Nước thật giàu đẹp, đa
dạng, phong phú, hóa thân từ nhân dân từ những con người bình dị cùng với bao
thế hệ từ đời này sang đời khác, cùng sáng tạo giá trị vật chất, giá trị tinh thần, tô
đậm sự giàu đẹp cho Đất Nước. Quả thật, Đất Nước xuất phát từ nhân dân từ nhân
dân mà hình thành từ nhân dân làm nên Đất Nước. “Đất Nước của nhăn dân”, ôi!
“Nhân dân" cao đẹp thay! Vì hai tiếng “Nhăn dân” đã làm nên Đất Nước.
Đề tuyển sinh:
Cảm nhận về hình ảnh Đất Nước trong hồn thơ “Đất Nước”. Trích
trường ca “Mặt đường khát vọng” của nhà thơ Nguyễn Khoa Điềm.
ÌSỈ ững kiến thức cần nắm:
1. Nhà thơ Nguyễn Đình Thi có viết: “Súng nổ rung trời giận dữ. Người lên như
nước vỡ bờ. Nước Việt Nam từ máu lửa. Rũ bùn đứng dậy sáng lòa”, (trích
Đâ't Nước - Nguyễn Đình Thi)
2. Hồ Chủ Tịch có nói: “Các Vua Hùng đã có công dựng nước, Bác cháu ta phải
ra sức giữ lấy nước”. (Hồ Chí Minh)
3. Nhà thơ Tô' Hữu có viết: “Lẽ nào vay không trả. sống là cho đâu nhận chỉ
riêng mình”. (Tô' Hữu)
4. Có ý kiến rằng: “Đất nước không chỉ là cái hữu hình với đất đai, cột mốc,
ranh giới, đã chia mà có cả sự cảm thụ tâm hồn”. (Thanh Thảo)
5. Có ý kiến rằng: “Đất nước không chỉ là lâu đài nguy nga tráng lệ, núi non
hùng vĩ, mà Đất Nước là những con người bình dị, chân chất giữa cuộc sống
đời thường”.
6. Nhà thơ Trần Vàng Sao nghĩ về Đất Nước có viết: “Tôi yêu Đất Nước này
chân thật. Như cân nhà nhỏ có mẹ của tôi”. (Trần Vàng Sao)
7. Nhà thơ Thanh Thảo nghĩ về nhân dân có viết: “Vò cứ thế nhân dân cao vòi
vọi. Hơn cả những vì sao cô độc giữa trời”. (Thanh Thảo)
150