Page 145 - Bí Quyết Thi Đậu THPT Quooac Gia Môn Văn
P. 145

HƯỚNG  DẪN
      I.  PHẦN GIỚI THIỆU
         Chúng ta vẫn thường nghe  nói,  Đất Nước ta là:  “Rừng vàng,  biển  bạc,  đất phì
      nhiêu".  Đó  là  gia tài  của mẹ,  một không gian  quý báu bao  la  rộng lớn  đem  lại  sự
      giàu đẹp cho Đất Nước,  niềm tự hào của dân tộc.
      Hôm  nay,  chúng  ta  lại  tìm  về  hình  ảnh  Đất  Nước  trích  trường  ca  “Mặt  đường
      khát  vọng” thuộc  chương V của  nhà  thơ Nguyễn  Khoa  Điềm,  tác  giả  có  một  cảm
      nhận  mới,  một  cái  nhìn  mới  về  hình  ảnh  Đất  Nước.  Đất  Nước  là  sự kết  hợp yếu
      tô' không gian với  đất  đai,  lãnh thổ địa  lí  cùng yếu tô' thời  gian với  chiều dài  lịch
      sử,  cội nguồn  dân tộc  được thế hiện  qua doạn thơ sau:
                          ...“Đất là nơi anh  đết  trường


                          Cũng biết cúi đầu nhớ ngày giỗ Tổ...”
                                                   (trích  "Dất Nước"- Nguyễn Khoa Điềm)
      II.  PHẦN TRỌNG TÂM
         Cảm nhận  về Đất Nước của tác giả qua đoạn  thơ trên,  (cảm nhận 2)
         1.  Đất Nước kết hỢp từ yếu tố không gian với  dất đai, địa lí, lãnh thổ:
         а.  Hình  ảnh  1:  Với  nghệ  thuật  “chiết  tự"  đưa  chúng  ta  hình  dung  hình  ảnh
      Đất  Nước  thế  hiện  với  hai  không gian  riêng biệt,  hai  vùng trời  thương nhớ gắn
      chặt  vào  đời  sông  của  con  người.  Nghĩ  về  “Đất"  là  nơi  chôn  nhau  cắt  rô'n,  chứa
      đựng bao  dòng sữa  ngọt ngào  của  mẹ,  tiếng ru  của bà,  lời  gọi  của gió,  tiếng vọng
      của  núi  của  sông  cùng  hòa  quyện  giữa  lòng  Đâ't  Nước.  Nghĩ  về  “Đất”  chúng  ta
      liên  tưởng ngày  hai  buổi đến  trường,  một thời  cắp  sách  để tìm về  chân trời  kiến
      thức,  định  hướng cho tương lai.  Nghĩ về  “Đất” chúng ta hình  dung một cõi  đi về,
      là  nơi  trú  ngụ  cuô'i  cùng  của  một  đời  người  với  “áo  bào  thay  chiếu  anh  về  đất”.
      Nghĩ  về  “Nước”  chúng ta  nhớ lại  cái  giếng nước  trước  sân  nhà,  nơi  sân  đình,  mái
      trường, từng cho chúng ta bao  dòng nước ngọt ngào,  nuôi  dưỡng tâm hồn ta và gọt
      rửa tâm  hồn ta thêm trong sáng dịu hiền.  Nghĩ về “Nước”  chúng ta lại  nhớ bờ ao,
      con  rạch,  dòng  sông  từng  đem  lại  đời  sống  thiên  nhiên  tươi  tô't,  mang  lại  cuộc
      sống  ấm  no  hạnh  phúc  cho  con  người.  Và  nhớ  về  “Nước"  chúng  ta  liên  tưởng  về
      dòng sông,  dòng sông tuổi  thơ,  dòng sông kí  ức  để lại  trong chúng ta bao kỉ  niệm
      khó  phai  mờ và đưa ta tìm về  hình  ảnh:  “Hỡi con sông đã tắm  cả đời  tôi.  Tôi  nhớ
      mãi  mối  tình  mới  mẻ”.  Quả  thật,  hai  tiếng  “Đất  và  Nước"  là  biểu  tượng  của  Đất
      Nước của một dân tộc đã ăn sâu trong máu thịt của mỗi con người.

         б.  Hình  ảnh  2:  Tiếng  gọi  “Đất  Nước  là  nơi  ta  hò  hẹn”  đưa  chúng  ta  hình
      dung “Đất”  là  một  không gian  tươi  xanh  ươm  mầm  cho  tình  yêu  tuổi  trẻ.  Chúng
      ta  còn  nhớ  lời  thơ  của  Hàn  Mạc  Tử  trong  “Mùa  xuân  chín”  có  viết:  “Thì  thầm
      với ai  ngồi dưới  trúc” gợi  lại bao kỉ niệm  đẹp của tình yêu đôi  lứa để nhà thơ bật
      thành  tiếng  gọi:  “Đất Nước  là  nơi  em  đánh  rơi  chiếc  khăn  trong  nỗi  nhớ  thầm”
      đưa  chúng ta  chợt  nghĩ  lời  thì  thầm  của  ca  dao:  “Khăn  thương  nhớ ai,  khăn  rơi

      144
   140   141   142   143   144   145   146   147   148   149   150