Page 92 - Bầu Trời Không Có Chỉ Màu Xanh
P. 92
hoa, kết trái. Tôi bỗng thấy cả một đại dưong thênh thang
trước mắt và bắt đầu có thói quen mơ mộng, hình dung
các tiệm phở của mình có mặt khắp noi trên thế giới.
Những cái tên như New York, Paris, London, Tokyo, Bắc
Kinh... trở nên gần gũi trong tâm trí của tôi.
Việc tôi cần làm ngay trước mắt là phải hình thành
cho được một mô hình tiệm phở mang tính tiên phong,
khác biệt hẳn với những tiệm phở truyền thống. Tại sao
phải khác biệt? Vì tôi không muốn cạnh tranh trực tiếp
với hàng ngàn tiệm phở đã có mặt khắp nơi. Hon nữa,
chỉ có mô hình tiệm phở theo phong cách hiện đại mới
có thể chuyển giao công nghệ dễ dàng và phù họp để
giới thiệu ra thế giới.
Thế là đại gia đình chúng tôi - bao gồm anh em, dâu
rể và mẹ - cùng ngồi lại với nhau để định ra các đặc điểm
cơ bản nhất của mô hình tiệm phở này. Chắc chắn là vẫn
phải có bàn ghế gỗ, họng đũa, hũ tương và nồi nước lèo
nghi ngút khói ngay phía trước. Hình ảnh này đã ăn sâu
vào tâm trí của người Việt, vấn đề ở chỗ làm sao trình
bày cho hiện đại, đẹp mắt. Nhân viên phục vụ thì phải
trẻ trung, chuyên nghiệp, ít nhất là cùng một đẳng cấp
với các chuỗi thức ăn nhanh quốc tế. Ngoài ra, tiệm phở
hiện đại thì phải sạch sẽ và mát mẻ (có máy lạnh), vì nó
đồng nghĩa với cao cấp và... không có ruồi, vấn đề vệ
sinh an toàn thực phẩm chắc chắn phải được đưa lên
hàng đầu. Mỗi cọng rau cọng giá phải được chọn lọc và
rửa cẩn thận. Chúng tôi muốn tạo ra một dấu ấn riêng
Đại dương xanh • 93