Page 126 - Bầu Trời Không Có Chỉ Màu Xanh
P. 126
mê và nhiệt huyết. Tôi nghiệm ra rằng chính những gì
chúng tôi làm cùng vói những kết quả cụ thể sẽ tự nó gây
ấn tượng và thu hút sự quan tâm của báo giới. Họ đến
với chúng tôi chứ không phải ngược lại. Cái họ cần là
những câu chuyện có thật được tạo ra bởi chính những
gì chúng tôi làm hàng ngày. Nên trên thực tế, công tác PR
của chúng tôi xảy ra khá tự nhiên mà không cần một cố
gắng hay đầu tư đáng kể nào. Thậm chí chúng tôi chưa
bao giờ có một nhân viên đứng ra phụ trách lĩnh vực này.
Khi thương hiệu chúng tối được báo giới nhắc đến
nhiều thì cũng là lúc người lãnh đạo của nó cũng bị
cuốn vào guồng máy PR để tham gia trả lời phỏng vấn,
phát biểu tại các hội nghị, hội thảo hay các sự kiện trong
ngành. Tôi có dành riêng một chương để nói về những
hoạt động PR của mình với vai trò là người phát ngôn,
người lãnh đạo hay đại sứ của thương hiệu. Bản chất
công việc này tuy là chủ động nhưng cũng phải tự nhiên
và chân thành thì mới phát huy hết tác dụng.
Thời điểm năm 2005-2006 là thời điểm phát triển
nóng của nền kinh tế nói chung và Phở 24 nói riêng.
Chúng tôi muốn tận dụng thời cơ thuận lợi để tăng tốc
nhưng rõ ràng là gặp khó khăn lớn về vốn đầu tư. Thực
vậy, chúng tôi có quá nhiều cửa hàng chỉ mới đưa vào
hoạt động nên chưa đủ thời gian để thu hồi vốn, nói chi
đến góp vốn đầu tư mới. Trong bối cảnh như vậy, chúng
tôi đứng trước hai sự lựa chọn: Đi vay tiền ngân hàng
hoặc bán bớt cổ phần để huy động thêm vốn. Thực ra,
Bước sang một trang mởi • 127