Page 121 - Bầu Trời Không Có Chỉ Màu Xanh
P. 121
vào lóp để mọi người cùng suy nghĩ và thảo luận sôi nổi.
Tôi vừa dạy vừa học từ chính các học trò của mình. Nếu
không nhầm thì khoảng nửa lóp học khuyên thầy không
nên mở tiệm ngay tại kinh đô của món phở nhưng cũng
may mà nửa lóp còn lại thì cho đó là ý tưởng hay. Chúng
tôi còn đề cập đến các chiến lược cụ thể, như có nên bán
cùng một giá với các tiệm khác trong Sài Gòn hay thấp
hơn một chút? Liệu có nên điều chỉnh khẩu vị lại cho
họp “gu” người Hà Nội? Có nên duy trì phục vụ rau, giá,
tương đen như trong Sài Gòn? Cuối cùng tôi quyết định
tất cả các tiệm trong hệ thống đều phải bán cùng một
giá, cùng một khẩu vị và đặc biệt là phải có rau! Người
Hà Nội thường không có thói quen ăn kèm rau, giá chung
với phở nhưng tôi luôn là tín đồ của xu thế dinh dưỡng.
Hon nữa, về phần trình bày, tô phở đi kèm với một dĩa
rau xanh trông thật bắt mắt.
Nói về chuyện bán phở có rau, tôi nhớ mãi ngày khai
trương tiệm Phở 24 đầu tiên nằm trên phố Bà Triệu.
Sáng hôm đó tôi hồi hộp đi một vòng xung quanh khu
vực để nghe ngóng tình hình thì vô tình bắt gặp nhiều
người đang bàn tán về tiệm phở vừa khai trương của tôi.
Họ kháo vói nhau là có ăn thử chưa “tiệm phở có rau”
và một số cái tên khác nghe rất vui tai như "tiệm phở
có máy lạnh” (chưa bao giờ tiệm phở mà có máy lạnh),
"tiệm phở24.000” (một tô phởthời đó chỉ khoảng 12.000
đồng/tô)... Tôi biết ngay là mình có cơ hội thành công
50% vì đã gây được sự chú ý, 50% còn lại sẽ là cảm nhận
thật sự của khách hàng sau khi ăn xong.
122 • Bâu trời không chl có màu xanh