Page 30 - Bác Của Chúng Ta
P. 30

ông bình vôi quý giá ấy. Cậu Thành nói với o: "Cha rất

     quý Ông bình vôi vì nó mang diện mạo của hên văn hóa
     Huế". Cái Ông bình vôi cổ này còn đáng quý ở chỗ vẫn
     còn nguyên vẹn dưới chân vưcmg thành mà bao nhiêu
     vương triều, bao nhiêu vua chúa đã sụp đổ.

          Năm 1948, khi đó được bà Tharủì tin cậy, nhà văn
     mới dè dặt hỏi bà Nguyễn Thị Thanh:

          - o ơi, cháu có điều này xin được hỏi o, mong o hiểu...
          Bà Thanh tiếp lời:

          - Cháu cứ hỏi, không phải e ngại, miễn là điều đó có
     thế nói được với cháu thì o sẽ nói.

          Nhà văn thổ lộ điều tâm sự nung nấu bấy lâu nay:

          - Cháu biết điều này không dễ gì, nhất là lại hỏi với
     ngưòd bề trên. Nhưng mong o xá lỗi và cho cháu biết...
     Tại sao ba chị em o lại đều không xây dựng gia đình ạ?

          Bà Thanh im lặng.  Lúc lâu sau bà cất giọng trầm,
     khẽ nói:
          - Hoàn cảnh nhà o... Biết bao gian khó hiểm nghèo.

     Có nói ra chưa chắc cháu đã hình dung hết được. Cậu
     Thành thì đi xuất dương tìm con đường cxhi nước, o và
     cậu Khiêm bị đi đày.  Cậu Khiêm bị thực dân Pháp tra
     tấn dã man và tìm cách triệt nòi giống bằng cách tiêm
     thuốc...  Khi ra tù thì tuổi đã cao, có những nỗi niềm u
     uẩn... - Nói đến đây, bà Thanh như nghẹn lại, mắt ứa lệ.



                                 29
   25   26   27   28   29   30   31   32   33   34   35