Page 32 - Bác Của Chúng Ta
P. 32

Và  thế là o lo liệu vượt mọi khó khăn để vào hộ tang
     cha. Hồi ấy vào Nam cũng giống như đi sang một nước

     khác. Khi o vào đến nhà số 3 đường ông Đốc Phưong,
     có người của cụ Hồ Tá Bang dẫn o lên Gò Vấp. Đó là
     một vùng mênh mông và hoang vu. Tại trại cây của cụ
     Diệp Văn Cương, cha của nhà báo Diệp Văn Kỳ, người ở
     đây nói hãy đợi Lê Thị Huệ lên dẫn o xuống Cao Lãnh,

     o muốn tự đi nhưng mọi người không đồng ý. o hỏi:
     "Huệ nào?" thì được trả lòi:  "Đó là học trò của cụ Phó
     bảng Sắc từ thời ở Huế". Sau đó Lê Thị Huệ lên đưa o
     xuống mộ cha. Huệ kém cậu Thành vài tuổi. Gặp o, Huệ
     khóc. Lúc đó Huệ để tang cha o. o ở lại đó cho đến bốn
     mươi chín ngày,  tạ ơn những người lo tang cho cha o
     (phần rửiiều trong số họ là học trò của cha o). Trong thòd
     gian đó, trò chuyện với Huệ, chị em hiểu nhau, và o mới

     biết Huệ là người thương của cậu Thành. Hai người đã
     có một tuổi thơ gắn bó từ hồi ở Huế. Cha Huệ làm bên
     bộ Công, Huệ mất mẹ. Thành cũng mồ côi mẹ. Cha o thì
     không tục huyền. Cha Huệ sau tục huyền với một người
     phụ nữ Huế, bà  ta đanh đá,  cảnh nhà không vui.  Khi

     vua Thành Thái bị  đi  đày,  các quan  dưới triều Thành
     Thái đều bị thuyên chuyển. Cha o vào Bình Khê, rồi vào
     lục tỉnh; cha Huệ cũng bị thuyên chuyển; thế là Huệ với
     cậu Thàrứi xa nhau... Khi từ Phan Thiết vào Sài Gòn, cậu
     Thành có gặp lại Huệ.  Huệ cũng cho biết, một lần cậu
     Thành có thư về. Cha o gọi Huệ đến và cho biết. Khi đó



                                31
   27   28   29   30   31   32   33   34   35   36   37