Page 33 - Bác Của Chúng Ta
P. 33

cha o đang ở chùa, cắt thuốc giúp dân, một thời gian sau
       mói xuống hẳn Cao  Lãnh.  Sau những  lần trò  chuyện,
       cuối cùng o dò hỏi xem Huệ sẽ tính liệu thế nào khi cậu

       Thành thì biền biệt bên trời Tây. Huệ nói vód o không
       giấu được xúc động: "Có khi em đợi. Không đợi được
       thì em sẽ vào chùa." o nắm lấy bàn tay Huệ không nói
       được gì. Sau đó thì o trở ra Bắc. Từ đó, o không gặp lại
       Huệ nữa. Mọi chuyện sau này ra sao o không được rõ ...

            Bà Thanh nhấn từng tiếng:

            - Sau này yên hàn, Nam Bắc thông thương, cháu còn
       trẻ nếu có dịp vào đàng trong, vào chỗ mộ cha o thì có
       thể lần ra được.





            Gần ba  mươi  năm  sau,  đất  nước  thống  nhất,  Sài
       Gòn được giải phóng năm 1975, nhà văn Sơn Tùng khi

       này đã là một thương binh hạng nặng 1/4 mất 81% sức
       khỏe, ba mảnh đạn còn nằm trong hộp sọ, mắt chỉ còn
       một phần mười, hai bàn tay chỉ còn ba ngón không co
        quắp và nhiều vết thương khác. Tuy vậy, nhà văn Sơn
       Tùng vẫn có một khát vọng cháy bỏng là vào miền Nam
        tìm tư liệu về Bác Hồ, về cụ Nguyễn Sinh sắc và bà Lê
       Thị Huệ. Nhà văn xin giấy giới thiệu của Bộ Văn hóa rồi
       bán cả tư trang lên đường.

            Nhà văn đã tìm đến được nơi ngày xưa Bác Hồ hồi


                                   32
   28   29   30   31   32   33   34   35   36   37   38