Page 34 - Bác Của Chúng Ta
P. 34

đó lấy tên là Văn Ba đến ở Xóm Thợ gần bến Nhà Rồng,
      ở nhà ông già Đòn có cô con gái út tên ú t Huệ. ông già
     Đờn là phu khuân vác bến cảng. Cô ú t Huệ ngày ấy lo
     việc cơm nước cho ông và nấu cơm giúp cho một số thợ
      không có gia đình. Đôi khi, cô ú t Huệ cũng ra cảng nhận
     việc làm công nhật cho cha.

          Lần đầu gặp anh Ba cô ú t ngỡ ngàng, nói với anh
     Tư Lê, người đưa anh Ba đến nhà cô ở Xóm Thợ:

          - Thầy Ba, thầy Ba học thức, điển trai quá trời mà vô
     đây chịu nổi sao, anh Tư?

          Dần dần, đi về gặp nhau, tình cảm giữa anh Ba và
     cô Út Huệ càng trở nên thân thiết. Cô ú t chăm lo nhiều
     cho anh Ba. Cô đã dành tất cả yêu thương vá cho anh Ba
     tấm áo anh thường mặc. Anh Ba cũng có tình thương với
     cô Út Huệ, một cô gái có đôi mắt to đen dịu dàng, đôi
     môi tươi đỏ, nhưng tính tình cô còn dịu dàng hơn nữa.
     Nhưng trong lòng anh vẫn còn có một khát vọng mãnh
     liệt thôi thúc anh lên đường: Anh đã nói với thân phụ
     của mình trong lần gặp cuối cùng để chia tay, trong căn

     phòng lặng ngắt ở Sài Gòn. Khi ông Phó bảng Nguyễn
     Sinh Huy vẻ băn khoăn hỏi:
          - Sao con lại sang Pháp để mưu việc cứu nước?

          Anh Ba thưa với cha:

          - Từ ngày con ngồi trên ghế trường Quốc học Huế,
     con học lịch sử nước Pháp, con chú ý nhiều về cuộc cách


                                 33
   29   30   31   32   33   34   35   36   37   38   39