Page 276 - AllbertEstens
P. 276
Thực tế, bất kỳ một sự kiểm tra thực nghiệm nào đối với
lý thuyêt hấp dẫn lượng tử vòng trước hết cũng đều là một
thách thức to lớn của công nghệ. Vấn để là ỏ chỗ, những hiệu
ứng đặc trưng được mô tả bởi lý thuyết này đều chỉ trỏ nên có ý
nghĩa ở thang Planck, do kích thước rất nhỏ của các lượng trử
diện tích và thể tích. Thang Planck nhỏ hơn thang mà ta thăm
dò được trong các máy gia tốc hạt năng lượng cao hiện có tối 16
bậc độ lớn. Vì chúng ta không thể đạt tới thang Planck nhò các
máy gia tốc cho nên nhiều người đã mất cả niềm hy vọng nhỏ
nhoi về sự khẳng định các lý thuyết hấp dẫn lượng tử.
Tuy nhiên, trong vài ba năm qua, một số ít nhà nghiên
cứu trẻ giàu trí tưởng tượng đã nghĩ ra những cách mới để kiểm
chứng lý thuyết hấp dẫn lượng tử vòng mà ta có thể làm ngay
bây giò. Những phương pháp này phụ thuộc vào sự truyền ánh
sáng ngang qua vũ trụ. Ta biết rằng, khi ánh sáng chuyển động
qua một môi trường thì bước sóng của nó bị thay đổi, dẫn tới
những hiệu ứng như bị uốn cong trong nước và tách ra các bưóc
sóng, cũng tức là các màu khác nhau. Nhưng hiệu ứng này cũng
xảy ra đối vói ánh sáng và các hạt chuyển động qua không gian
gián đoạn được mô tả bởi các mạng spin.
Thật không may, độ lớn của hiệu ứng này lại tỉ lệ với tỉ số
của chiều dài Planck và bước sóng. Đối với ánh sáng thấy được,
tỉ số này nhỏ hơn 10 28; ngay cả đối với tia vũ trụ có năng lượng
lớn nhất đã từng quan sát được thì tỉ sô' này cũng chỉ cỡ 1 phần
tỉ, nghĩa là những hiệu ứng của cấu trúc hạt của không gian là
rất nhỏ. Cái mà những nhà nghiên cứu trẻ nhằm tới là những
hiệu ứng này được tích tụ khi ánh sáng đi qua một khoảng cách
lớn. Và chúng ta sẽ thu ánh sáng và các hạt tối từ những
khoảng cách hàng tỉ năm ánh sáng, từ những sự kiện như
những chớp tia gamma.
Một chớp tia gamma phóng ra các photon với những năng
274