Page 145 - AllbertEstens
P. 145
ra sự gia tôc của vũ trụ lại làm xuất hiện những câu hỏi mới,
trong sô đó điểu bí ẩn nhất là vấn để năng lượng tối. ở đây có
thê có mốỉ liên quan rất sâu xa giữa động lực học quy mô lớn
của vũ trụ và các quá trình lượng tử của chân không.
Sự phát triển tiêp tục của vũ trụ học phải dựa trên sự kết
hợp lý thuyết hấp dẫn với lý thuyết lượng tử - lý thuyết hấp dẫn
lượng tử. Song lý thuyết của Einstein về hấp dẫn (lý thuyết
tương đối rộng) và lý thuyết lượng tử có đúng không ? Câu trả
lòi có thể là không, đốỉ với lý thuyết đầu hay lý thuyết sau, hay
cả hai. Lý thuyết dây vối không gian có sô' chiều nhiều hơn 3
đang được trông đợi sẽ là một sự tổng hợp đúng đắn nhất. Trên
cơ sỏ này có thể sẽ có một lý thuyết mới vế vũ trụ - vũ trự học
dây. Song lý thuyết này có làm rõ được những điều bí ẩn hiện
nay hay không, đây lại là một câu hỏi chưa thể được trả lời.
%
VII. PHỤ LỤC: Sđ lược dạng toán học của lý thuyết tương đối
và vũ trụ học Einstein
■ •
Phụ lục này trình bày lý thuyết tương đối (hẹp và rộng) và
vũ trụ học Einstein với ngôn ngữ toán học ỏ chừng mức đơn giản
nhất có thể được (chủ yếu dựa theo [5]).
Trước hết, theo kinh nghiệm (có thể sẽ thay đổi nếu như lý
thuyết dây được chứng tỏ là phù hợp với thực tế), ta hiểu không-
thời gian là một continum (miền liên tục) bốn chiểu, tất cả các
điểm trong không-thòi gian đó có thể tham sô hóa một cách trơn
tru bằng bôn số thực gọi là các tọa độ của điểm: ba tọa độ không
gian X, y, z và một tọa độ thời gian, viết chung là (x, y, z, t), hay
(Xj, x2, x3, x4), x4 = ct, c là tốc độ ánh sáng trong chân không, hay
(x¡), i = l , 2 , 3, 4.
Trong vật lý học Newton cũng như trong lý thuyết tương
đối hẹp, sự tham số hóa tất cả các điểm của không-thòi gian
143