Page 294 - Tiếng Sóng Bủa ghềnh
P. 294
báo cáo xin nghỉ và bàn giao để khi bắt tay vào việc không bị chi phối
bởi những thứ khác.
Ra vê, hai xe đi hai hướng, tôi và chị Mười Thập đi vể hướng T.78.
Xe chạy vun vút trên đường không một bóng cây, cái nóng chói
chang, oi nổng buổi trưa mùa hè cứ phả vào mặt càng làm thêm bức
bối. Chị Mười rút cây quạt nhỏ trong bóp ra phẩy nhẹ vài cái rồi nói:
- Hôm nay là 20 tháng 10, độ vài ba hôm nữa ta họp lại đưỢc không
dì Bảy? Còn nhiểu việc phải bàn lắm.
- Được, nhưng hai chị em mình cần hội ý trước danh sách những
chị em định đưa vào nhóm viết sử.
- Coi kìa, dì làm cán bộ tổ chức, nắm biết trình độ, khả năng, mặt
mạnh mặt yếu của từng người, dì quyết đi chứ!
- Cũng được, em sẽ nêu lên dự kiến rổi tập thể ta bàn thêm.
- Theo tôi, ta họp sớm chừng nào tốt chừng nấy, để triển khai công
việc ngay, bởi vì tuổi tác và bịnh tật có thể cướp đi bất cứ lúc nào
những chiến sĩ lão thành của phong trào phụ nữ, những hạt nhân,
những tư liệu sống vô cùng quý giá. Còn phải bàn vể cơ chế tổ chức,
mặt bằng, phương tiện làm việc nữa...
- Rồi vận động tài chánh, con người, vật tư... Nhưng trước tiên ta
tính đến con người đã.
- Dĩ nhiên (chị Mười vừa cười vừa nói) cái đó đối với dì dễ ợt! Vậy
ngày 24 tháng 10 này ta họp lại đưỢc chưa?
- Cũng đưỢc!
Trong đầu tôi mường tưỢng những gương mặt rất đỗi thân quen,
từng thử thách qua hai thời kỳ kháng chiến, có đẩy đủ khả năng, bản
lĩnh và kinh nghiệm công tác Hội. Có chị am hiểu phong trào, hiểu rõ
từng con người nhờ cùng với các má các chị em lăn lộn trong các cuộc
đấu tranh thời chống Mỹ như chị Chín Ráo, chị ấy mà nói vể việc vận
dụng “ba mũi giáp công” ai nghe cũng mê mẩn như nữ tướng Bùi Thị
Xuân cầm quân ra trận, đã đi là chỉ có thắng... Suy nghĩ miên man,
xe vể đến nhà lúc nào không hay. Chúng tôi tạm biệt nhau, chị Mười
Thập còn dặn với theo:
Tiếng sóng bủa ghểnh 293