Page 297 - Tiếng Sóng Bủa ghềnh
P. 297

Chị Minh Khai vẫn bất tử trong lòng người dần Ngã ba Giồng (Hóc
          Môn) mà bà con thường gọi bằng cái tên thần thiết, “chị Năm Bắc”.

          Chị như cây tùng cầy bách trước cơn giông bão đàn áp khốc liệt khi
          Đảng còn bị truy lùng, bủa vây... Đến hai cuộc chống Pháp và Mỹ thì
          những tấm gương phụ nữ quên mình, hy sinh vì sự nghiệp giải phóng
          đất nước tăng lên theo cấp số nhân. Biết bao phụ nữ đã cống hiến cả
          tuổi thanh xuân của mình mà không hề đòi hỏi bất cứ sự đãi ngộ hay
          quyển lợi nào. Biết bao nhiêu chị em đã nêu gương bất khuất trước
          mọi cực hình tra tấn của kẻ thù, dù chuồng cọp  Côn Đảo hay bữa
          ăn thuốc độc ở nhà tù Phú Lợi. Biết bao tuổi xuân thì của các em nữ
          Thanh niên xung phong bị đốt cháy trên cung đường Trường Sơn. Tất
          cả những sự hy sinh lớn lao ấy cần phải được trân trọng, giữ gin, Ivíu
          truyển mãi mãi cho các thế hệ mai sau. Viết lại lịch sử phụ nữ Nam bộ
          là việc làm vô cùng cẩn thiết, đẩy tính nhân văn. Đó là đạo lý “uống
          nước nhớ nguổn”. Đó là bổn phận, là trách nhiệm của những người
          còn sống đối với những người đã hy sinh, đã ngã xuống trên mảnh
          đất thần thương này. Đó cũng là điều ấp ủ từ bao nhiêu năm, nay tôi
          mới có dịp thực hiện. Lòng tôi thấy náo nức, mong cho giờ phút trôi
          nhanh để ngày kia chúng tôi họp lại, bàn bạc, phân công và bắt tay
          ngay vào công việc.

             Hôm nay 24 tháng  10, sau khi ăn sáng, tôi vội xách nón đi sang
          nhà chị Mười Thập ngay. Tôi đi con đường tắt, chỉ mất có mấy phút,
          thay vì vòng ra đường Nam Kỳ Khởi Nghĩa rồi quẹo đường Lý Chính
          Thắng, vừa xa, vừa xe cộ đông đúc. Con đường tôi đi hai bên là hai
          dãy hàng rào xanh tươi, được cắt xén cẩn thận, bằng phẳng như kẻ chỉ.
          Các biệt thự (nhà khách T.78) cũng có hàng rào bao quanh giống như
          vậy, và có nhiều cây to, tán rộng, là nơi hội tụ của các họ nhà chim, tạo
          nên một không gian sinh động đẩy sức hấp dẫn. Bước đến cửa bên
          hông nhà chị Mười, tôi chưa kịp bấm chuông, đã thấy đứa cháu gái
          mau mắn chạy ra mở cửa;
             - Dạ, con chào dì Bảy!
             - Các dì đến đông chưa hở cháu?
             - Dạ thưa cũng hơi đông.



          296  HỔI ức NGỔ THỊ HUỆ
   292   293   294   295   296   297   298   299   300   301   302