Page 290 - Tiếng Sóng Bủa ghềnh
P. 290

thì cứ ký, nhưng khi ra tù vẫn tiếp tục cồng tác, vẫn làm cộng sản, vẫn
   làm cách mạng. Rất nhiểu người bị trường hỢp này, nhưng khi đất

   nước giải phóng, có những người SIỈU tra thấy những tài liệu đó, vậy
   là các anh chị ấy gặp nhiểu khó khăn. Những trường hỢp đau lòng và
   bất công như thế vẫn cứ xảy ra. Lúc đang chiến đấu ta tranh thủ từng
    người dân, ai ta cũng tin, cũng muốn mình đưỢc ủng hộ, nhưng khi
    ta cầm quyền rồi thì lại ngờ vực, kể cả ngờ vực các đồng chí mình. Đó
    là điểu hết sức đáng tiếc. Nói như vậy để hiểu rằng, hình như chúng
    ta vẫn chưa hiểu hết về nhau, chưa tin cậy lẫn nhau. Do đó khi anh
    Mười đưa quan điểm vể bước đi của mình sau giải phóng miển Nam
    thì phải gánh chịu cảnh “ba chìm bảy nổi”. Nhưng riêng tôi rất mừng
    là dù làm gì, trên cương vị công tác nào, anh cung làm hết mình, hết
    trách nhiệm của người cộng sản đối với đất nước và với nhân dán.
    Đồng thời anh cũng trăn trở rất nhiểu để tìm ra cách giải quyết thật
    tốt đưa nền kinh tế đất nước đi lên. Thương anh nhiều là ở chỗ ấy.
    Những lúc khó khăn anh lại nhớ các đồng chí mình lúc ở tù ngoài
    Côn Đảo.  Các anh ấy đã hy sinh trọn đời mình cho Đảng,  cho Tổ
    quốc, có đòi hỏi điểu kiện gì đâu. Các anh ấy ngã xuống khi nước nhà
    còn bị đô hộ, Đảng còn bị truy lùng, dân tộc chưa được giải phóng,
    đầu đưỢc thấy ngày hôm nay. Thậm chí trước khi chết còn cởi chiếc

    áo rách gởi lại anh em để mặc đỡ lạnh lúc trời giá rét giữa chốn lao tù.
    Tất cả những hình ảnh đó đã ghi đậm trong lòng anh. Anh bảo với tôi:
    “Dầu sao mình còn sống, còn hạnh phúc hơn các đồng chí ấy, mình
    còn thấy được nước nhà độc lập, thấy giờ phút dần tộc đưỢc tự do,
    cơm no áo ấm, con cháu đưỢc học hành”... Phải thừa nhận, lúc bấy giờ
    anh Mười nhiều tầm tư, và chính lúc này đây, một nỗi đau vô bờ bến
    ập đến với gia đình chúng tôi.
       Thời điểm anh Mười gặp khó khăn thì cũng là lúc cháu Linh bị
    khủng hoảng tinh thần dẫn đến cái chết của cháu mà nguyên nhân
    sau này khi đọc nhật ký và thơ để lại của cháu, chúng tôi mới tỏ tường.
    Thời kỳ những năm  1979-1980,  tình hình kinh tế vẫn  chưa  có lối
    thoát. Sau cải tạo, kinh tế đình trệ, lương thực khó khăn, người dân
    và cả cán bộ đểu phải ăn độn. Lương thực mua theo tiêu chuẩn. Tình



                                                     Tiếng sóng bủa ghénh  289
   285   286   287   288   289   290   291   292   293   294   295