Page 289 - Tiếng Sóng Bủa ghềnh
P. 289

việc cải tạo hết. Không chỉ sai lầm, bất cập trong cải tạo công thương
         nghiệp, hỢp tác hóa nông thôn mà ngay trong chính sách dùng người,
         chủ nghĩa lý lịch và thành phần đã phán hóa một bộ phận lớn người
         dân. Nhiều trí thức yêu nước ở Sài Gòn và cả miền Nam rất muốn góp
         công sức vào việc xây dựng đất nước, nhưng thực tế việc phân biệt đối
        xử khiến nhiều người bất mãn, tìm cách ra đi... Cái ước vọng cải tạo để

         đưa nền sản xuất đi lên đã không thực hiện được, bởi ngành thương
         nghiệp làm ăn chủ yếu dựa vào đồng vốn, vào hàng hóa, nay bị cải tạo,
         tịch thu, niêm phong, coi như bế tắc. Các nhà máy công nghiệp thì lực
         lượng tài năng như kỹ sư, thợ chánh lần lượt ra đi hết, bỏ lại một hệ
         thống máy móc mua của tư bản, thứ này ta chưa biết xài, thậm chí vận
         hành không đúng qui trình, thành ra nhà máy cải tạo rồi để đó, công
         nhân không có việc làm, gạo không có mà ăn..., đời sống cơ cực. Kinh
         tế miển Nam thay vì là động lực thức đẩy công cuộc xây dựng xã hội
         chủ nghĩa trong cả nước, thì bị đình trệ, vết thương chiến tranh chưa
         đưỢc hàn gắn, những khó khăn trong thời kỳ đầu xây dựng lại quê
         hương đang gặp những thách thức, khó khăn trăm bể.  Chính trong
         lúc này, có dư luận cho rằng anh Mười quá nhấn mạnh đặc điểm miền
         Nam, tư duy cục bộ, không muốn sớm thống nhứt. Thật ra thì mục
         tiêu đấu tranh của ta là đê’ thống nhứt đất nước, sao anh Mười có thể
         làm khác đưỢc. Nhưng theo ý anh, chủ trương cải tạo tư sản mại bản
         là đúng, nhưng cách thực hiện và bước đi chưa phù hỢp... Anh Mười,

         từ vị trí Bí thơ Thành ủy thành phố Hồ Chí Minh, buộc phải chuyển
         công tác về làm Trưởng ban Dân vận - Mặt trận Trung ương, rồi làm
         Chủ tịch Tổng Công đoàn Việt Nam. Lúc đó dầu gặp cảnh long đong,
         song anh Mười vẫn tuân thủ sự phần công của Đảng. Làm gì anh cũng
         nhiệt tình, làm hết mình, Anh lắng nghe ý nguyện của nhân dân lao
         động, của công nhân, trí thức.
           Trong khi ấy, tôi đang ở bộ phận Tổ chức, có một vấn đê' mà tôi cứ
         day dứt mãi. Đó là việc các đồng chí ở tù về đang gặp không ít khó
         khăn. Nhiểu đổng chí lúc ở tù chánh quyển ngụy làm giấy thả với yêu
         cầu về nhà không làm cộng sản nữa. Giấy nó làm sẵn, khi thả ra thì
         mình cứ ký vào. Ai cũng nghĩ cứ ra trước đã, mọi việc sẽ tính sau. Ký



         288  HỔI ức NGỔ THỊ HUỆ
   284   285   286   287   288   289   290   291   292   293   294