Page 288 - Tiếng Sóng Bủa ghềnh
P. 288

triệt; tôi thấy rất hay. Bởi sau khi giải phóng; theo Nghị quyết; miền
    Nam phải có một thời gian ổn định; xây dựng lại kinh tế rổi mới thống
    nhứt cả nển kinh tế cả nước. Do lịch sử để lại; miền Nam và thành phố
    Sài Gòn có những nét đặc thù; khác miền Bắc xã hội chủ nghĩa, không
    chỉ ở góc độ kinh tế với nển kinh tế tư bản chủ nghĩa, mà vể mặt xã hội;
    trong chiến tranh; hầu như gia đình nào cũng đểu có người thân dính
    líu cả hai phía. Do vậy, bên cạnh hạnh phúc quá to lớn của hòa bình,
    độc lập, tự do, thống nhất đất nước của toàn dần tộC; sự khác biệt;
    những khoảng cách còn lại của những năm tháng đầu xây dựng miền
    Nam và thành phố Sài Gòn không khỏi có những kinh nghiệm đau
    thương; cái giá phải trả cho sự nóng vội; quan liêu và duy ý chí. Theo
    Nghị quyết 24 là sau khi miền Nam ổn định cuộc sống; phục hồi sản
    xuất mới thống nhứt về mặt kinh tế trong cả nước. Nếu thi hành theo

    ý kiến Bác Hồ lúc sanh tiển, miền Nam phải miễn thuế nông nghiệp
    một năm để nển kinh tế nông thôn phát triển. Vì hơn 20 năm, đúng
    hơn là 30 năm chiến tranh liên miên, nhà cửa bị đốt phá, ruộng vườn
    bị bom đạn, bỏ hoang, nhiều nơi phải cất nhà lại năm bảy lần, con cái
    chết chóc không biết bao nhiêu. Do đó nên bỏ thuế một năm để cho
    giai cấp nông dần phục hồi lại ở nông thôn rồi mới thống nhất kinh
    tế. Tôi nghĩ nếu làm như vậy thì tốt biết bao nhiêu. Đằng này, mới giải
    phóng rồi thì mình đặt ngay vấn để thống nhứt về kinh tế và bắt đẩu
    cải tạo. Cải tạo đối với bọn tư sản mại bản, bọn làm giàu nhờ dựa vào
    thế lực Mỹ-ngụy thì hẳn nhiên. Song; ở đây vẫn còn có một lớp nhà
    giàu do tài làm ăn của người ta, do tài sản ông bà để lại; họ giàu nhưng
    ủng hộ cách mạng; sẵn sàng giúp đỡ cách mạng trong mọi thời kỳ,
    họ không phản bội; không theo Mỹ-ngụy, chỉ chí thú làm ăn, tằn tiện
    tích lũy để có của cải; cơ ngơi gia sản chính là mồ hôi; nước mắt do họ
    gầy dựng lên. Đầy cũng là tẩng lớp có tâm, có nghĩa với chúng ta, họ
    là những nhà tư sản dân tộc. Vậy mà do sai lầm quá đà như “cải cách
    ruộng đất” ở miển Bắc dạo nào, thay vì cần có một chánh sách riêng;
    vừa đển đáp công lao của những tư sản góp sức cho kháng chiến cho
    cách mạng; thay vì áp dụng những biện pháp có lý có tình để đưa họ
    vào guồng máy kinh tế phù hợp với tình hình mới; ta lại tiến hành



                                                      Tiéng sóng bùa ghểnh  2 87
   283   284   285   286   287   288   289   290   291   292   293