Page 133 - Tiếng Sóng Bủa ghềnh
P. 133
dịp gặp nhau hơn, nhưng cũng giới hạn trong quan hệ công tác cấp ủy.
Đến một hôm, tại nhà anh Ngô Liên ở gẩn cầu Chà Và chợ Xóm Củi
(Chợ Lớn), anh tỏ ý muốn gặp riêng tôi sau buổi họp.
Chúng tôi đứng nói chuyện với nhau trên sần thượng.
Nhìn xuống đường trông thấy người ăn xin lê lết, tôi buột miệng
nói với anh:
- Đất nước còn có những cảnh đời như thế này, mình mới thoát ly
gia đình...
Anh nói chen:
- Đúng vậy, tôi đổng ý với chị, hy sinh đấu tranh giải phóng đất
nước cốt là đem lại công bằng, hạnh phúc cho nhân dần.
Anh rất hồn nhiên và trong giầy phút đó tôi như thấy gẩn với anh
hơn và có thể tâm sự được. Tôi lặng thinh đưa mắt nhìn bâng quơ
cảnh vật chung quanh. Ngọn gió đêm thổi mạnh lay động hàng sao
cổ thụ hai bên đường. Qua ánh đèn mờ nhạt nhưng còn đủ sáng để
tôi bắt gặp những cánh bông sao kế tiếp nhau quay thấp thoáng trong
không trung khiến cho tôi sực nhớ đã nhìn thấy trên đường phố từ
những buổi chiều mới đặt chần lên đất Sài Gòn hoa lệ này. Và từ mấy
chậu bông đâu đây tỏa ra thoang thoảng hương thơm lại nhắc tôi nhớ
thời tuổi thơ ở quê nhà.
Anh tỳ tay vào lan can, nhìn tôi nói khẽ:
- Tôi xin lỗi về việc mấy anh em ở cơ quan đã làm vừa rồi. Thật ra,
anh em muốn tác hỢp tôi với chị nhân dịp tồi về báo cáo công tác với
Xứ ủy, những dịp như vậy lâu lầu mới có được. Đã nhiều lần các anh
trao đổi ý kiến với tôi, thành ra...
- Tôi năm nay hai mươi tám tuổi, chuyện lập gia đình không có gì
trở ngại, nhưng tôi nghĩ cần có thời gian để hiểu nhau, cần hiểu rất rõ
nữa cho cả hai bên, còn ở đây anh với tôi gặp nhau còn ít quá, nhớ chỉ
mới vài lẩn, chưa nói được gì chuyện riêng tư...
- Tôi cũng hiểu như vậy, nhưng khi gặp chị tôi cứ tưởng như được
gặp một người mà tôi đã quen biết. Chắc chị đâu có dè từ khá lâu rổi,
hổi còn ở Côn Đảo, tôi đã được nghe các đồng chí từng tham gia Khởi
132 HỔI ức NGÔ THỊ HUỆ