Page 163 - Xã Hội Việt Nam Thế Kỷ XVII
P. 163
quan cai bộ bán bao giờ đâu. Chúa cho rằng người Hòa Lan
ít kiên nhẫn, và còn nhiều thì giờ để mua tơ mà ngày nào dân
cũng chở tơ mới quay được đến, chừng nám sáu hôm nữa số
tơ đó sẽ nhiều vô số. Chúa cho rằng chúng tôi đáng lý ra phải
vừa lòng rồi. Và chuyện tơ hãy xếp lại để bàn khi khác”.
Thượng đế làm cho tình thế chúng tôi tốt hơn. Ngày nào
cả chúa lẫn các quan cai bộ cũng đem lời nói dối và nói gạt
để chúng tôi tin. Và mãi sau này chúng tôi mới biết rõ kết quả
của những sự phỉnh phờ ấy.
Tối đến thì trong phủ chong đèn và các vũ nữ lại múa;
đến chín giờ thì chúng tôi kiếu từ về quán trọ. Chẳng thêm
được điểu gì vể sự mua tơ, bây giờ chúng tôi mới biết chắc
rằng hễ không làm cho quan cai bộ trưởng vừa ý, thì chẳng
mua bán gì được cả; họ đã có ý định bán tơ giá thật cao cho
chúng tôi thì ắt chúng tôi phải mua cao; họ nói thẳng ý định
ấy ra, ít nhiều lần cho chúng tôi biết.
Ngày 18 tháng Năm. - Không có gì đáng chú ý. Chúng tôi
mua được ít thứ hàng.
Ngày 19 tháng Năm. - Chỗ 20 hòm bạc đem vào phủ cho
các quan cai bạ cân, họ cân gian lên thành hụt hẳn đi mất
80G Nhật.
Quan cai bộ trưởng, là chủ nhà trọ của chúng tôi, cấm
dân gian bán bất cứ thức gì cho chúng tôi.
Chiểu nay, họ cân cho chúng tôi 50 tạ tơ sống, đóng
thành 100 bó.
Tối đến thì chúng tôi điều đình ổn thỏa với quan cai bộ
trưởng; cứ mười hòm bạc thì ông bán cho chúng tôi..
Ngày 30 tháng Năm. - Mua bán bây giờ đã hơn trước.
Quan cai bộ trưởng Taphay dạm bán cho chúng tôi; cứ ba
(1) Mất hai trang nhật ký từ ngày 19 đển 30 tháng Năm. (Nguyên chú)
164