Page 32 - Vũ Trụ Và Hoa Sen
P. 32
Tôi là ai: sự hỢp lưu của ba nền văn hóa
Công nghệ Caliíornia) ở Pasacỉena, và Đại học Princeton
ở New Jersey. Trừ thành phố Princeton có ý nghĩa hết sức
đặc biệt đối với tôi, vì ở đó có Viện Nghiên cứu cao cấp
(Institute for Advance Studies), là nơi Einstein, người hùng
thời niên thiếu của tôi, đâ làm việc 22 năm cuối đời, các
trường đại học, như mô tả trong các tài liệu quảng cáo, đã
làm tôi bị choáng ngợp bỏá kliung cảnh êm ả và nguồn lực
của họ: khuôn viên đẹp với đời sống xã hội và văn hóa sôi
động, các phòng thí nghiệm cực kì hiện đại vói các giáo
sư nổi tiếng nhất. Tuy nhiên, ở đây lại phát sinh vấn đề
về ngôn ngữ. vốn liếng tiếng Anh ít ỏi của tôi là những gì
tôi đã được dạy ở trường trung học tại Sài Gòn, với thời
lượng một vài giờ mỗi tuần cho các lớp học, chủ yếu là
luyện dịch. Tôi có một chút kiến thức sách vở về ngôn ngữ
của Shakespeare, nhưng không nói được trôi chảy. Mặc dù
vậy, tôi vẫn quyết định theo đến cùng: mong muốn được
học vật lí từ các trí tuệ sáng giá nhất thế giói quá mạnh mẽ.
Hơn nữa, ở tuổi 18, người ta dám làm mọi thứ. Thế là tôi
đã gửi đơn xin học đến cả ba trường đại học danh tiếng đó.
Tôi cũng khá lo lắng về kết quả xin học này. Có một điều
còn lấn cấn ở đây. Các trường đại học uy tín mà tôi đăng
kí này chỉ nhận những người xuất sắc nhất của các trường
trung học Mỹ (top 1%). Liệu tôi có đủ nặng kí không? Người
Mỹ vốn không biết rõ lắm chương trình giảng dạy của Pháp,
và với họ bằng tú tài có lẽ không có ý nghĩa gì nhiều. Ngoài
ra, tôi lại còn yêu cầu họ hỗ trợ về tài chính. Thực tế, chi
phí theo học đại học tại Hoa Kì - hàng chục ngàn đô la mỗi
35