Page 152 - Vũ Trụ Và Hoa Sen
P. 152

Tôi nghiên cứu gì:  Khoa học ở mọi trạng thái cùa nó

    lại được áp dụng với một vũ trụ luôn biến hóa. Vậy làm thế
    nào có thể dung hòa sự vô thường với vĩnh hằng?
        Để cố gắng trả lời câu hỏi này,  tôi  tìm về với Platon.
    Ông cho rằng có hai cấp độ thực tại: thực tại vật lí mà ta có
    thể cảm nhận bằng giác quan và đo đạc bằng các dụng cụ,
    một thế giới nhất thời, luôn biến đổi, phù du và hão huyền
    và thực tại của  thế giới thực các ý niệm, vĩnh viễn và bất
    biến.  Theo  triết  gia  Hi  Lạp này,  thế  giới cảm nhận  được
    và nhất thời chỉ là sự phản ánh mờ nhạt của thế giới các ý
    niệm. Để minh họa sự lưỡng phân đó, Platon đã đưa vào
    tác phẩm đối thoại Nền cộng hòa (La République) của ông câu
    chuyện phúng dụ nổi tiếng về những người bị giam trong
    hang: ở bên ngoài hang tồn tại một thế giới đầy màu sắc,
    hình dạng và ánh sáng mà những người sống trong hang
    không thể nhìn  thấy và  cũng không  thể  tiếp cận. Tất  cả
    những gì họ nhìn thấy chi là những cái bóng của các vật
    thể và các sinh vật sống ở thế giới bên ngoài được phóng
    chiếu lên thành hang. Thay vì sự rực rỡ sắc màu và sự sắc
    nét của các hình dạng của thực tại vinh quang, họ chyihìn
    thấy những bóng đen buồn thảm và đường viền mờ nhạt
    của những cái bóng.
        Do có hai cấp độ thực tại, con người, theo Platon, cũng
    có bản chất kép; có một cơ thể vật chất, thay đổi và già đi theo
    thời gian, và nhờ nó con người tiến hóa và tiếp xúc với thế
    giới không hoàn hào và nhất thời của các cảm giác, nhưng
    đồng thời con người cũng có một Hnh hồn hất tử, có b' trí liếp
    cận được với thế giới các ý niệm. Linh hồn tồn tại trước thể



                                                       157
   147   148   149   150   151   152   153   154   155   156   157