Page 151 - Vũ Trụ Và Hoa Sen
P. 151

V ũ   T R Ụ   V À   H O A   SEN


            Hai cấp độ cùa thực tại

                Khi cố gắng tìm hiểu thế gióri, ngay lập tức tôi phải đối
            mặt với một sự lưỡng phân sâu sắc:  giữa thời gian và phi
            thời gian, tiến hóa và thực thể, hay theo ngôn ngữ Phật giáo,
            giữa vô thường và vĩnh hằng. Không còn nghi ngờ gì nữa, có
            tồn tại một yếu tố vĩnh hằng trong cuộc sống: chúng ta luôn

            nhận ra mình trong gương mỗi sáng; có một sự bất biến nhất
            định trong nhân cách của những người xung quanh chúng
            ta; các đồ vật trong nhà, cầy cối trong vườn, khu phố, núi
            non chạy phía chcân trời, Mặt Trời mọc mỗi sáng, Mặt Trăng
            lại tròn hằng tháng, màu sắc nâu vàng và tím hoa cà của mùa
            thu trở lại mỗi năm, tất cả đều có vẻ hầu như bất biến. Tuy
            nhiên, dưới cái vẻ ngoài hầu như bất biến đó luôn ẩn giấu
            một sự biến đổi liên tục, một dòng chảy không ngừng các
            đổi thay, một lễ hội không ngừng của những biến hóa: theo
            năm tháng, tóc chúng ta bạc dần, da dẻ nhăn nheo; những
            con người xung quanh ta không chỉ biến đổi về sinh lí mà
            cả về tâm lí; các đồ vật xin đi hay gãy vỡ, cầy cối úa vàng và
            núi non bị xói mòn; rồi Mặt Trăng sẽ không còn chiếu ánh
            sáng dịu dàng và mùa thu sẽ không bao giờ trở lại khi Mặt
            Trời biến mất vào 4,5 tỉ năm nữa. Vũ trụ cũng luôn tiến hóa
            kliông ngừng:  sinh ra  từ một chân không chứa  đầy năng
            lượng cách đầy klroảng 13,7 tỉ năm, nó sẽ còn tiếp tục dãn nở
            và lạnh dần cho tới lúc thời gian cáo chung.
                Như vậy, các định luật bất biến và  vô hình  chi  phối
            hành vi của tự nhiên, làm cho nó có vẻ gần như vĩnh hằng,


            156
   146   147   148   149   150   151   152   153   154   155   156