Page 13 - Vũ Trụ Và Hoa Sen
P. 13
Vũ TRỤ VÀ HOA SEN
Tuy nhiên, tôi vẫn nhớ như in năm 1954 định mệnh,
năm cha mẹ tôi quyết định rời bỏ tất cả - gia đình, công
việc, nhà cửa và của cải - để di cư vào Nam. Quyết định
này là kết quả của sự tan rã của quân đội Pháp trước quân
Việt Minh ở Điện Biên Phủ ngày mồng 7 tháng 5 và sự chia
đôi đất nước tại vĩ tuyến 17. ở Hà Nội, trong khi tầng lớp
nghèo khổ mong đcri chính quyền của Hồ Chí Minh thì sự
tan rã bất ngờ của quân đội Pháp và sự chia đôi đất nước
đã đẩy tầng lớp trung lưu vào trạng thái lo âu phấp phỏng.
Với bố tôi, một viên chức cao cấp trong chính quyền cũ,
thì không còn lựa chọn nào khác: nếu ông ở lại miền Bắc,
chắc chắn sẽ bị truy hại, thậm chí bị hành quyết bởi chính
quyền mới. cần phải ra đi nhanh, vì quân Việt Minh sẽ
nhanh chóng kiểm soát Hà Nội vào tháng 10. Cha mẹ tôi
chỉ kịp mang theo vài chiếc vali, và vào một buổi sáng
tháng 7, chúng tôi ra sân bay với tâm trạng nặng nề, bởi
không biết bao giờ mới có thể quay lại Hà Nội, nhà cửa và
gia đình, cô dì chú bác đều bỏ lại sau lưng.
Gia đình tôi không phải là gia đình duy nhất tham gia
chuyến di cư lớn vào Nam này: tổng cộng có hơn 1 triệu
người miền Bắc đã di cư. Sự chia cắt đất nước đã làm nhiều
gia đình li tán, nhất là các gia đình tư sản: một số quyết
định ở lại do cảm tình với Hồ Chí Minh và cuộc kháng
chiến chống thực dân của ông, những người klaác, như cha
tôi, thì vào Nam, và còn những người khác nữa, như các
chú tôi, công chức của chế độ thực dân củ quyết định di cư
sang Pháp. Thực ra sự li tán của các gia đình đã xảy ra từ
i 6