Page 129 - Việt Sử Kỷ Yếu
P. 129
phản. Huệ Tông liên lạc với Đoàn Thượng đóng quân ở An Nhân,
là con người vú nuôi vua xưa. Thượng đi đánh các tướng chân tay
của Tự Khánh ỏ ngoài cõi, khi được khi thua. Bọn tôn thất lại gọi
đốc quân các lộ đem binh về kinh sư cứu giá. Có sách chép chính
Huệ Tông bị xúc xiêm mãi, cũng nghi Tự Khánh, gọi quân các lộ
về. Quân sĩ các nơi kéo về đợi lệnh. Tự Khánh lại xin hộ giá rước
vua đi. Huệ Tông sỢ hãi, chẳng biết ai trung thành, ai phản
nghịch, đem gia quyến chạy lên Lạng Châu (Lạng Sơn) mặc cho
đôi bên cự nhau, bên nào thắng thì mình cũng được tôn phù. Tự
Khánh đuối binh sĩ các nơi về. Một mặt sai người đi tìm nhà vua,
một mặt đê ra uy với đôc quân các lộ, Tự Khánh đem quân đi
đánh đám quân cát cứ hùng mạnh nhất là Đinh Khả và Bùi Độ
đóng ơ châu Đại Hoàng từ lâu, và phá tan được bọn này.
Đoàn Thượng đi đánh Nguyễn Nộn ở Bắc Giang. Nộn nguyên
là cư sĩ chùa Phù Đống, bắt được nhiều vàng ngọc, không dâng
vua, bị bắt giam. Tự Khánh trọng sức khoẻ, xin cho đi đánh giặc
chuộc tội. Nộn đánh bại Nguyễn Tự ở Quổc Oai, về hùng cứ vùng
Bắc Giang, dâng biểu xưng thần, vẫn phục tòng Tự Khánh.
Thượng thua to. Nộn thắng thế, tự cho mình là anh hùng, lại thấy
triều đình lộn xộn, không phục tòng Tự Khánh nữa. Do Nộn phản
bội, thê lực Tự Khánh có phần sút giảm. Quân các lộ luôn luôn kéo
về đánh phá. Tự Khánh bỏ kinh thành, dẫn quân về đóng ở Lỵ
Nhân - nay là phủ Lý Nhân, Hà Nam. Huệ Tông ở Lạng Châu,
không hỢp thuỷ thổ, lui về huyện Binh HỢp (Phượng Nhãn, Bắc
Giang) lại trở về kinh sư. Các tướng cậy công, tranh giành nhau
địa vị. Tướng cũ Đỗ Sở, Đỗ Nhuế ở Cao Xá chôAg lại nhà vua.
Nguyễn Bát đi đánh, không nổi. Huệ Tông phong Trần thị làm
Thuận Trinh phu nhân và vời Tự Khánh về dẹp loạn.
Tự Khánh làm tròn nhiệm vụ. Tình hình đã được yên. Nhưng
Đàm thái hậu vẫn không ưa Tự Khánh, hành hạ Trần thị trong
cung, thường trỏ mặt gọi là bè đảng của giặc, muôA bắt vua đuổi
bỏ đi. Huệ Tông nấn ná không chịu. Đàm thái hậu sai người bắt
phu nhân phải tự sát. Huệ Tông ngán lại được. Thái hậu định
đánh thuôc độc cho chết đi, cho bỏ thuốc vào món ăn uôKg. Huệ
Tông biết ý. Đến bữa chỉ ăn một nửa, giành phần cho Trần thị.
Thái hậu cầm chén thuốc độc bắt phu nhân phải uô"ng. Huệ Tông
cũng ngăn lại được. Sau thái hậu làm ngặt nghèo quá quắt lắm,
Huệ Tông phải cùng nàng đang đêm trôA đi, lẻn đến trú ngụ tại
nhà tưống quân Lê Mịch ở huyện Yên Duyên (Thanh Trì, Hà
129