Page 110 - Việt Sử Kỷ Yếu
P. 110

người  Thái bên ta theo về chúng.  Lại cấm  ngưòi ở châu  huyện gần
      đi  lại  buôn  bán  với  dân  Giao  Chỉ.  Tình  hình  dư  đồ  nước  ta,  chỗ
      hiểm chỗ bằng,  lôì  quanh,  lôi thẳng,  đường lôi nào gần thuận tiện,
      đường  lôl  nào  xa  quanh  co,  chúng  đều  thông  hiểu  cả.  Bấy  giò  là
      năm  1075.
            CÔNG  CUỘC  TẤN  CÔNG  VÀO  ĐẤT  TỐNG  -  Triều  đình  nhà  Lý
      thấy  sự tình  như thế,  viết  thư sang hỏi triều  Tông  thì  Lưu  Gi  giữ
      lại, không đệ về kinh.
            Bên  ta,  triều  đình  biết  rõ  mưu  đồ  đen  tôl  của  nhà  Tông,  từ
      lâu đã chuẩn bị kháng chiến  tự vệ, lại quyết tâm chủ động đôl  phó
      bằng  phương  pháp  tích  cực.  Lý  Thường  Kiệt,  tướng  nắm  binh
      quyền,  cột  trụ  của  triều  đình,  hàn:  “Ngồi  im  đợi  quân  giặc  đến  mới
      đánh, không bằng ra quân trưóc, chặn thế mạnh của giặc. Đây là biện
      pháp  phòng ngự tích cực  nhất”. Triều  đình tán thành  chủ trương ấy,
      huy  động  một  sô" lớn  quân  đội  (ĐVSKTT  chép  10  vạn  người)  cử  Lý
      Thường  Kiệt  tổng  chỉ  huy,  tướng  Tông  Đản  làm  chức  phó,  đi  đánh
      Tốhg. Trong đạo quân này có một sô" khá quan trọng người miền núi,
      do  các  tù trưởng sắc  tộc  Thái cầm  đầu.  Hai  đạo lục thuỷ  quân  cùng
      tiến  vào  đất Tống,  lấy cớ Vương An Thạch  đặt ra  phép  mới  làm khố’
      trăm họ. Quân Đại Việt sang để cứu nhân dân.
            Cuôl thu  năm  1075,  toán quân  đầu tiên của  ta xâm  nhập  đất
      Tông,  Tông Đản và  bọn  Lưu  Kỳ dẫn  quân các châu  biên  giới,  tràn
      sang đánh vào các trại  cổ Vạn,  Vĩnh  Bình,  Thái  Bình,  Hoàng Sơn
      chiếm các cứ điểm  của Tông ở dọc biên  giới,  lại tiến  sang các châu
      Tây  Bình  và  Lộc.  Quân  đóng  gần  biên  giới  Khâm  Châu  cũng  kéo
      sang  đánh  các  trại  Như  Hồng,  Như  Tích,  Đề  Trạo.  Câ"m  quân  do
      Lý  Thường  Kiệt  trực  tiếp  chỉ  huy  đi  thuyền  dọc  bờ  biển  vào  cửa
      sông  tấn  công  Khâm  Châu,  Liêm  Châu,  lấy  luôn  hai  châu  này
      cách  nhau  3  ngày.  Các  ngả  nhằm  vào  ưng  Châu  (nay  là  Nam
      Kinh,  thủ  phủ  Quảng  Tây).  Tiến  sâu  vào  nội  địa  Tông,  quân  ta
      không  gặp  sức  đề  kháng  nào  đáng  kể.  Lý  Thường  Kiệt  và  Tông
      Đản  hội  quân  vây  hãm  Ung  Châu.  Thành  này  có  5  vạn  dân,  do
      tướng Tô Giám với  2.800 quân chông giữ.  Quân viện  từ Quế Châu
      do Trương Thủ Tiết chỉ huy bị quân ta chặn  đánh ở Côn  Lôn.  Thủ
      Tiết và  nhiều tướng khác bị giết.  Quân  sĩ Tông bạc  nhược bỏ chạy
      cả.  Sang năm sau (1076), vua Tông cử Triệu Tiết làm An Nam đạo
      hành  doanh  mã  bộ  quân  đô  tổng  quản  chỉ  huy  đạo  quân  tiến
      xuông phía nam cứu Ung Châu và đánh vào Giao Chỉ.  Quân Triệu
      Tiết  chưa  kịp  lên  đường  thì  Ung  Châu  đã  thất  thủ.  Quân  ta  vây
      110
   105   106   107   108   109   110   111   112   113   114   115