Page 334 - Việt NamVăn Minh Sử
P. 334

Bằng chứng  thứ hai  là  năm  sau  họ  Khúc tạ thế (909),  con  là  Khúc
         Hạo nối quyền cha đã thi  hành  ngay mọi  cải  cách,  không một chút  ei bỡ
         ngỡ, để sáp đặt  lại  các đơn vị  hành chính  lừ cấp xã trở lên, giải  quyết cả
         những vấn đề quân  sự,  sưu  dịch,  thuế khoán  thì  nếu  ngày  thường  không
         để ý  xcm xét những hư hỏng của chế độ trước, ắt người ta không thể làm
         ngay những việc cải cách ấy được.
              Bằng  chứng  thứ  ba  là  dân  được  sống  yên  ổn  thêm  10  năm  dưới
         quyền cai  trị của Khúc  Hạo từ 907 tới 917. Trải  cuộc  biến thiên  ở Trung
         Hoa, nhà Đường đổ và nhà Lương lên thay, họ Khúc chính thức thần phục
         nhà  Lương  nhưng  nghênh  ngang  với  điều  kiện  không  chịu  trả  lại  quyền
         cho Nam  Bình  Vương Lưu Ân được vua Lương cử đi  cai  trị  Quảng Châu
         và  luôn  cả Giao  Châu.  Trước  mưu  toan  tái  lập đô  hộ  ấy của  nhà  Lương,
         họ Khúc cương quyết chống.
              Lưu  Ân đành chi giữ có Quảng Châu, được 4 năm  thì  mất, để em  là
         Lưu Cung thay thế, và khi thấy nhà Lương suy yếu, Lưu Cung tách luôn đất
         ấy ra để biệt lập làm vua, đặt lên nước là Đại Việt sau đổi là Nam Hán.
              Bằng chứng thứ tư là sau Khúc Hạo (917), cơn là Khúc Thừa Mỹ cứ
         việc  nối  ngôi,  chỉ  xin  Lưcmg  chúa  thừa  nhận  mà  không  cần  biết  Nam
         Hán,  khiến  ba  năm  sau  Nam  Hán  sai  tướng  Lý  Khắc  Chính  và  Lý  Tiến
         xua quân qua đánh.  Khúc Thừa Mỹ chống không lại đành chịu để bị bắt.
         Thế  là  đất  nước  lại  rơi  vào  vòng  đô  hộ  dưới  quyền  thứ  sử  Lý  Tiến  với
         quân đội chiếm dóng của Lý Khắc Chính.
              Nhưng không lâu, cái  thú sống tự lập dã bốc men trong  lòng  người
         Lạc  Việt  và  quân  đội  Nam  Hán  cũng  không  mạnh  gì  nên  8  năm  sau
         (931),  tướng  tâm  phúc  của  Khúc  Hạo  là  Dương  Diên  Nghệ  nổi  lên,  lại
         duổi  được  bọn Tiết  dộ  sứ nhà Nam  Hán  di  và  giành  lại  quyền  tự trị.  Ta
         thấy cuộc vật lộn rất gay go.
               Dương  Diên  Nghệ  không  dò  dưới  trướng  có  kẻ  việt  gian  là  Kiều
         Công Tiễn,  hắn ám  hại  họ  Dương năm  937,  rồi  giữ lấy  ngòi  và  xin  thần
         phục Nam Hán.
               Thế là Ngô Quyền,  tướng tâm phúc của họ Dương mà cũng là con
         rể,  nhàn  việc  ấy  mới  khởi  nghĩa  lớn  đem  binh  lừ ái  Châu  ra  đánh  Kiều
         Công Tiễn.
               Kiều Công Tiễn một mặt chống cự, một mặt kêu gọi quân Nam Hán
         qua giúp.
               Nam  Hán được một dịp may có chính  nghĩa để cất quân,  lại  có thể
         nhân cơ hội  dẹp  loạn  giúp tay sai  đàn em,  mà thôn tính  luôn Giao Châu
         nên  vua cho chính  Thái  tử Hoang Tháo đem  quân  di  trước,  còn  mình  sẽ

         3 4 6
   329   330   331   332   333   334   335   336   337   338   339