Page 336 - Việt NamVăn Minh Sử
P. 336
TRẬN BẠCH ĐẰNG
Sử chép N2Ô Quyền cho lính đóng cọc gỗ bịt sắt nhọn ở lòng sông
để lừa quân Nam Hán vào tròng, chờ khi nước triều rút thì thuyền bị cọc
đâm thủng mà đắm. Không chắc đúng chiến thuật như vậy bởi vì cọc làm
thủng thuyền của địch thì cũng làm thủng thuyền của mình, còn lấy gì mà
đánh nữa? Có lẽ đấy chỉ là mẹo lừa của Ngô Quyền: cũng đóng cọc để
chạn lối không cho vào như ở các cửa sông khác nhưng các cửa sông
khác thì chặn thật và đã đóng cừ xong rồi, còn cửa sông này thì chặn giả
và chỉ khi thấy quân Nam Hán đến gần mới bắt đầu vội vàng đóng cừ để
chúng thấy thì đến đuổi và phá đi lấy đường vào. Như thế là để chúng yên
trí đưòíng này cũng vào được nên địch mới lo ngăn giữ như vậy.
Hoằng Thao dẫn thuỷ binh rầm rộ có thể đã tiến vào cửa sông Kinh
Thầy là cửa gần nhất từ vịnh Hạ Long tạt qua. Nhưng không đi được. Cừ
gỗ và đá tảng đã chẹn mất lối đi rồi. Hắn tất lại phải cho quân quay
thuyền ra đi xuống cửa Thần Phù, là cửa sông mà giặc Đồ Bà đã dùng để
vào đánh Giao Châu. Cửa ấy còn bị chẹn kỹ hơn nữa. Hắn nôn nóng hết
sức. vừa vì phải tới gấp để cứu Kiều Công Tiễn, vừa vì cái hống hách của
dân Thiên triều cần chóng đến nơi ngay để đánh mà ra oai. Hắn có thể đã
quay thuyền trở ra nữa đến cửa Đáy. Cửa Đáy cũng bị chẹn cứng như thế.
Hắn tức bực lại đưa thuyền đến cửa Nam Triệu thì vừa đúng lúc thấy
quân của Ngô Quyền đương hì hục vội vã dóng cừ. Hắn vội cho quân vào
đuổi rồi nhổ cừ đi, đoạn yên trí đã có đường thì nghỉ ngơi, ăn uống, cười
hả hê, chờ nước triều lên là vô. Hắn đã mắc kế.
Trong này Ngô Quyền chuẩn bị cho quân đi từng hai ba người một
trên những thuyền nhỏ ở các khe rạch. Mục đích chỉ là đánh quấy rối rồi
bỏ chạy loạn xạ.
Hoằng Thao thấy ngon quá. Không ngờ Ngô Quyền lại nghèo nàn tồi
tệ đến nỗi không có cả thuyền chiến và quân thì yếu kém đến chưa đánh đã
thua chạy như vậy. Hắn bèn cho lệnh các chiến thuyền cứ thế mà đuổi.
Hàng trăm hay mấy trăm chiến thuyền như vậy không còn đâu là
đường sông nữa, cứ ào ạt tiến lên. Cho đến lúc nước triều rút thì thuyền
nằm chình ình cả trên những bãy lầy, trong khi những thuyền con của
Ngô Quyền, cứ di động thoăn thoắt trên các kênh rạch và từ đấy mà bắn
xối xả vào.
Các chiến thuyền không bị thủng đáy, vì không có cọc nào đâm
thủng cả. Nhưng cái thì ngả nghiêng, cái thì gục đầu, cái thì chồng đầu
lên. Quân trên thuyền nhốn nháo như ong vỡ tổ, còn lòng dạ nào mà
đánh, vả quân địch ở xa thì đánh với ai? Chúng hò nhau nhảy xuống để
348