Page 289 - Việt NamVăn Minh Sử
P. 289

sâu vào rừns nl, hay vượt biển để cầu học ở xa.  Cũng có thổ có người đã
       không  nề  gian  khổ  gắng  công  tu  theo  bất  cứ  lối  tu  khổ  hạnh  nào,  trong
       thời gian lâu tới độ nào miễn luyện được một phép thần thông.
             ở   một  xã  hội  nông  nghiệp  bán  khai  thì  ta  có  thể  chờ đón  những
       điều mà ngày nay coi  là phi  lý ấy.  Kết quả có người nào thành công viên
       mãn không? Ta không thấy nói. Nhung ta thấy có kết quả của sự tìm đạo
       ấy, là sự du nhập của Ân Độ giáo Mật tông và Phật giáo Mật tông, hồi ấy
       đương  phát  triến  mạnh  ở miền  biên  giới  Ân  Độ  như Assam,  Miến  Điện,
       Tây  Tạng  và  lan  tới  vùng  núi  Ai  Lao,  Vân  Nam.  Thật  trái  hắn  với  điều
       các tác giả phương Tây như Perrand, Coedès đã hiểu, chính người bản xứ
       đi  tìm  đạo  Phật  tới,  còn  người  truyền  giáo  đã  không  cần  phải  mưu  mẹo
       thủ đoạn gì mới truyền đạo được"’.
             Người  Lạc  Việt  đã  rất  thực  tế và  bắt  buộc  phải  có  tinh  thần  thực
       dụng trong hoàn  cảnh của mình để nhìn thấy ở phép tu  của  Mật  giáo ấy,
       cũng  như  ở  sự  thờ  cúng  có  những  gì  để  lự  cứu  và  cứu  cả  dòng  giống
       mình. Ta hãy đọc sự tích chùa Pháp Vân,  Pháp Vũ, Pháp Lôi,  Pháp Điện
       là  những  chùa cổ  nhất  của  ta trong  phả  ký  của  chùa Đại  Thiền,  xã  Phù
       Ninh, phủ Từ Sơn (Bắc Ninh) .sẽ hiểu rõ.
             Theo phả ký  thì  Luy  Lâu  là nơi  phủ  trị  của Sĩ Nhiếp.  Qua đời  Đào
        Hoàng làm Giao Châu mục thì phủ trị đã dời về Long Biên rồi.
             Chính từ đời Đào Hoàng này (thuộc Tấn) trở di, người Lạc Việt mới
       càng phải giẫv giụa để tìm lối thoát. Nên người la đã tìm về với  Phật giáo
        Mật Tông.
             Lối  thoát gần  và thiết  thực  nhất  là sao tránh  dược  nạn  hạn hán  mất
        mùa.  Nhất  là ở vùng  Kinh  Bắc,  Luy  Lâu  (Bắc  Ninh,  Bắc  Giang)  theo sự
        nghiên cứu về thổ vũ  gần đây của người Pháp thì mùa nắng mà  bị  chừng
        mười  ngày chậm mưa là vùng ấy coi  như bị  hạn hán và cày  lúa chết hết.
        Vì  vậy, các chùa  cổ,  nổi  tiếng  linh  thiêng  để cầu  đảo vũ  như Pháp Vân,
        Pháp Vũ, Pháp Lôi, Pháp Điện đều toạ lạc ở vùng ấy cả’^’.


          Trong  sách Lịch sử tưrướiií> Việt Nam của  Nguyễn  Đăng Thục  (tr.  66, 67,  68) có
        nói đến những  biến chuyển chính của giáo lý  Phạt giáo. Đầu tiêu là con đường A La
        Hán,  tự lực giác ngộ. Sau  tới con đường Quan Âin  Bồ Tát của khuynh hướng giáo lý
        Đại  thừa sùng  bái  Tam  thân  Phật  tổ,  có  thể  giúp  tha  nhàn  thành  tựu  cứu  cánh  giải
        thoát.  Và  cuối  cùng  tới  Mật  giáo  gán  cho  âm  thanh,  chủng  tử,  và  câu  kệ,  lời  chú.
        một  ý  nghĩa  ma  thuật  để  xây  dựng  cá  một  siêu  hình  học  về  lễ  nghi  có  khả  năng
        luyện thành  nhũ’ng pháp thuật thần  thông.
          Dòng Phật giáo  Mật  tông thịnh hành ơ các  xứ Đống  Nam Á châu  vào đầu CN.
           Xem  bài  Nlìữnữ hội  rước đảo  vũ của  Nguyễn  Bá  Lăng  trong  tạp chí Vạn  Hạnh
        số  i s / l   1  -  1  -  1966.

        300
   284   285   286   287   288   289   290   291   292   293   294