Page 16 - Việt NamVăn Minh Sử
P. 16

NGƯỔN ( ỉ ố c  THẨN  KỲ

                Truyện nguồn gốc thần kỳ về người  Việt  Nam cổ  là con Tiên cháu
          Rồne chỉ  là một  tác phẩm văn hoá để tác động tâm  lý  quần chúng,  xuất
          hiện  trong  thời  điểm  lịch  sỉr  tranh  đấu  quyết  liệt  để  giành  lại  quyền  tự
          chủ. Không thể khẳng định điều nói trong truyện là việc có thực“’.


          Sự NGHIÊN CÚG N(ỈUỔN (ỉố c  THỤC
                Cho đến cuối đời Lê đầu đời Nguyễn, người Việt Nam đã không coi
          .sự lìm hiểu nguồn gốc đích xác này là việc quan trọng.  Để khỏi  bận tâm
          nhiều, các sử gia có nhắc đến truyện thần kỳ ấy nhưng dè dặt không dám
          tin hẳn, cũng không dám bác hẳn, chí ghi  lại một truyền thuyết.
                Khi có các học giả phương Tây của Trường Viền Đòng  Bác cổ Pháp
          đặt thành vấn đề để tìm tòi. người ta mới lưu ý theo dõi để có ý kiến.
                Vì những di tích lịch sử cũ ở những thời quá xa, đã không còn gì lấy
          làm chuẩn đích về sự di  dịch hay hướng di  dịch của các giống dân;  lại vì
          đặc  tính  của  các  dân  tộc  cổ  phương  Đông  cũng  chỉ  được  miêu  ta  bàng
          một  vài  nét  sơ  sài  trong  một  vài  cổ  thư của  Trung  Quốc,  rồi  cổ  thư  nọ
          chép  lại  của cổ thư kia,  ngay cả tên  dân,  tên đất cũng  có  nhiều  diều  sai
          chệch,  người  ta dành chỉ  còn cách căn  cứ vào hình dáng bề  ngoài  của sọ
          người  còn  sống,  so sánh  với  một vài  sọ người  thượng cổ còn  sót  lại,  hay
          một  số  dụng  cụ  tự khí  nào  còn  sót  lại,  để  đặt  ra  những  giả  thuyết  cho
          người  Việt Nam cổ gốc từ dâu, lai với những giông nào, rồi di dịch từ đâu
          đến  đâu.  Người  ta  dã  lấy  ý  để  suy  ra,  mỗi  người  theo  một  chủ  trương.
          Nhưng ai cũng có thể lại lấy lý để suy đi có lẽ cũng được cả.
                Các  nhà khoa học  phương Tây có lợi  thế hơn  nhờ có chút  ít  di  tích
          làm bàng chứng để nói có tính khoa học hơn, lại có các chứng chỉ chuyên
          môn  về  nhân  chủng  học,  khảo  cổ  học  và  sẩn  phương  tiện  xê  dịch,  khai
          quật, in ấn,  lại có một phương pháp dẫn dạo cuộc  lìm  tòi,  lẫn  uy  tín  tinh
          thần của tổ chức Trường Viễn Đông Bác cổ.
                Còn  các  học  giả  người  bản  xứ  đã  phái  dùng  không  lì  thì  nhiều
          những  công  trình  khảo  cứu  của  các  nhà  khoa  học  phương  Tây.  Nếu  có
          những điểm không đồng ý với nhau thì bên này và bên nọ lại viện dẫn tài
          liệu và  lập luận  của các  nhà ấy ra cho thêm  vững  điều  mình  tin  là đúng
          chân lý.
                Việc nghiên cứu như vậy tuy đã tốn nhiều công nhưng đến nay vẫn
          chưa soi sáng được gì nhiều vào cái thời còn hỗn mang cũ.


            Xem quyển  II, phần thứ tư, chương I.
          18
   11   12   13   14   15   16   17   18   19   20   21