Page 15 - Việt NamVăn Minh Sử
P. 15
hàiiíỊ ngày, mỗi thế kỷ đất lấn ra biển, ít ra được Ikm. Đất thoai thoải
22m mới có 1 ly thấp hơn nên lúc nào cũng sám sấp nước và ẩm ướt.
nhiều khí độc khó sống. Đường sông chưa thành rất khó lưu thông.
Đồng bằng Thanh Hoá 3.100km‘ với sông Mã ít phù sa hơn, lại có
những hòn đảo và tay núi vươn ra biển, dễ có đường vào, men theo sườn
núi đế dễ thành một hái khẩu.
Vùng Thanh Hoá xưa là Cửu Chân có nhiều núi và hang động hiểm
hóc cho người tiền sử cư ngụ và dùng làm căn cứ chống địch, lại thêm có
muối và cá biển là lương thực thiên nhiên, nên được kể là dịa bàn lý
tưởng của người tiền sử.
Vùng trung du Bác Bộ xưa là Phong Châu chỉ tốt cho việc canh
nông khi các bộ lạc chuyển dời sống sang canh nông, còn trước là vùng
đâì bất đắc dĩ mới phải đến trú ngụ.
Nguyên nhân đẩy người đến cửu Chân
Luồng sóng nước biển dẩy giạt các hải thuyền vào. Xoáy nước ở
cửa Thần Phù cũng có thể làm đắm thuyền để người trôi giạt vào. Đầu
tiên là tạm trú. Sau thấy là đất lý tưỏng thì định cư luôn.
Những người đầu tiên ở cửu Chân
Con vượn bạc mày Quả nhiên hay Ca nhiên có phải là di duệ đã tàn
tạ của một giống người tiền sử gốc ở địa phương chăng? Các người đi
biển, từ Bắc Hải xuống và từ Nam Hải lên đều có thể đã có một phần hội
tụ lại đó. cùng với những giống khác ở Trường Sơn và ca Tây Tạng nữa,
để lai giống nhau thành người Giao Chỉ.
Họ tới vào thời điểm lịch sử nào?
Đời vua Nghiêu (2359-2259) nãm thứ năm đã có sứ Việt Thường
cống con rùa thần, trên mai có chữ khoa đẩu. Vậy gần 3.000 năm trước
Công nguyên đã có giống Giao Chỉ.
Giống Giao Chỉ
Người Mường hiện nay còn giữ nhiều đặc chất Giao Chỉ.
Người Mường ở rải ra trong vùng rừng núi từ Thanh Hoá ra tới Phú
Thọ. Rõ ràng đã có một cuộc di cư từ gốc tổ thứ nhất (Cửu Chân) đến gốc
tổ thứ hai (Phong Châu). '
V) vậy có thể chia ra Giao Chỉ miền Bắc và Giao Chỉ miền Nam
trong cùng một nền văn minh Vãn Lang.
17