Page 148 - Việt NamVăn Minh Sử
P. 148

NH Ĩ NC  THỨ LITI  NHIKI  KÝ  NIỆM
           Làng  nào  cũng  có  một  giốns  nước  cluins,  một  cái  quán  trốna  gió
      dưới  một  cáv  đa. để  khi  mưa  khi  nắng người  ta làm  ruộng  hay  đi  đâu  xa
      vc  thì  ghé  lại  đấy  trò  chuyện,  chơi  vui.  Người  ta  đón  chờ nhau,  hẹn  hò
      nhau cũng ở đấy.  Những mối tình duyên và những cuộc hôn nhân cũng ở

      đấy  mà  thành.  Có  thể  nói  CL1()C  .sống  xã  hội  của  người  Lạc  Việt  là  cuộc
      sông  trong  làng,  nhưng  nơi  tích  tụ  cuộc  sống  ở  làng  ấy  lại  chính  là  cái
      quán gió và cái giếng nước, dưới  bóng một cây đa.
           Khòng  ai  di  xa mà  quên  dược  làng.  Khi  nhớ đến  làng  thì  ITmh  ánh
      đáu  tiên  người  ta  gợi  ra  trơng dầu  lại  chính  là  hình  ánh  cây  da  với  quán
      gió  là nơi  người la dể nhiểu ký niệm nhất.  Rơi  mới tới  luỹ tre, cống  làng,
      cùng những người thân ở trơng làng.

      n h CNí ;  d ịp   h ô i  h k

           Những dịp mà cả làng đéii nhàn rỗi. mừng vui mùa gặt hái đã xơng,
      không  lo  sợ mưa  bãơ  nữa,  những  dịp  mà  không  chơi  vui  thì  không  biết
      hàm gì chơ hết thì giờ trong đời sống canh nông đã có rất nhiều nhất lại  là
      vào mùa  xuân.  Trai  gái,  trẻ già,  lứa tuổi  nào tìm  lứa tuổi  ấy rồi  tự nhiên
      bày  ra  các  trò  chơi  vui,  ngoài  việc  cúng  lễ.  Năm  nào  không  có  thì  nhớ.
      Nãm nào cũng có thì thành lục lệ cho những dời sau cứ thế đi theo.
           Điều dó giai thích tại sao người ta gắn bó với  làng.


      D ư  LUẬN TR ()N (;  LÀN(Ỉ
           Vì  lẽ  một  mặt,  làng  nhỏ  bé,  một  chuyện  không  đáng  gì  xáy  ra chi
      thoáng cái  là ca  làng dổLi  biết hêì.  Và  vì  mặt  khác,  người  ta yêu  mến  cái

      làng không bao giờ muốn dời nó ra. nên khổng ai  bảo ai, ai nấy dều sợ dư
      luận trong  làng, dể giữ mình lừ lòi nói  dến cách đối xử, cho không ai  chê
      trách diều  gì cả.
           Cuộc  sống đã theo thiên  tính dối  với cha mẹ, vợ con, anh em trong
      nhà  thì  cuộc  sống  ấy  cũng  theo  thiên  tính  đối  với  họ  hàng  bà  con  gần
      trong  làng.  Cho nên  nó  là  thiện.  Nó  luôn  luôn được dư luận  khen chê đê
      khuôn nán mọi người trong vòng thuần phong mỹ tục. Mặc dầu chữ nghĩa
      không có. dạo lý của thánh  hiền dạy cũng chưa tới  nơi, người  ta đã sống
      với nhau thành một nếp sống tình nghĩa, mà trong dó đủ cả hiếu đễ, trung
      tín. lễ nghĩa, liêm si.
                                                                             líĩ.^ĩ
   143   144   145   146   147   148   149   150   151   152   153